12 chòm sao và mối thù hai thế giới

Tại sự khiếu nại tiệc rượu thời trang về tối nay, trang phục lộng lẫy, đèn chiếu mọi nơi.Lúc Thẩm Đường xuất hiện đã là bạn muộn nhất, cô tiến lại gần đi lên thảm đỏ.Cho dù cho là thời điểm nào, chỉ cần Thẩm Đường xuất hiện thì ngay chớp nhoáng sẽ trở thành trung tâm của tất cả mọi người, dùng tiếng nói của Trữ Nhiễm nhằm miêu tả, thì chính là vô thuộc nổi bật.Đêm nay cũng như thế.Bộ lễ phục dạ hội trông rất nổi bật kia vẫn gây ấn tượng với ít nhiều người, cô lại khoác vào đêm tối nay.Nhưng tất cả một điều rất khác với lần trước, lần này cô không đeo thêm trang sức, trên cổ chỉ buộc một dòng khăn lụa sáng sủa bóng, giải pháp buộc rất đặc biệt, kéo dãn dài từ cổ xuống tận ngực.Chiếc khăn lụa đặc sắc ấy khiến cô trở nên sexy nóng bỏng hơn.Bị khăn lụa với khuôn phương diện xinh đẹp của cô ý thu hút, không ai còn chú ý tới bộ lễ phục này cô khoác dự sự kiện hai lần.Cách thắt khăn lụa yên cầu mức độ dài như vậy, cũng chỉ có giá trị sắc đẹp cao ngất của cô mới có thể tùy ý phối đồ như thế.Lục Tri Phi vậy lấy hai chén rượu đỏ bên trên khay của nhân viên cấp dưới tạp vụ, đi qua chào đón."Trang phục của cô khiến cho tôi thấy quá bất ngờ rồi." miệng cô ta hé một góc, cười cợt rất chuẩn chỉnh mực, đưa mang đến Thẩm Đường một ly rượu đỏ.Thẩm Đường khẽ đụng cốc với cô ta: "Cám ơn."Dường như để ý đến của Lục Tri Phi không đặt trong bàn tiệc rượu này, cảm xúc cô ta kiểu như một ly nước sôi nhằm nguội.Ở trong mắt những người dân khác, cả nhì người các cô hồ hết vô thuộc hấp dẫn, lại hòa thuận, vui vẻ thì thầm với nhau.Nhưng vào lòng mỗi người các cô hầu như hiểu rõ, cả hai số đông lén phân cao rẻ trong bóng tối, coi ai có thể không một giờ động chiến thắng tới cuối cùng.Thẩm Đường phối kết hợp như vậy bởi vì cô chuẩn bị để được gặp nhà xây cất kia: "Chủ tịch Lục, có thể tiến cử góp tôi không?"Cho cho dù Lục Tri Phi ko tình nguyện cũng phải giả vờ hào phóng: "Không sự việc gì cả."Cô ta dẫn Thẩm Đường lướt qua đám người, giới thiệu cô với nhà thiết kế thời thượng của hãng thời trang Lady.Lúc trước Thẩm Đường từng sinh sống ở quốc tế sáu năm, trao đổi đơn giản bằng giờ anh không có áp lực gì.Sau một lúc rỉ tai linh tinh, cô mới nói đến ý định trước tiên với bên hãng cao cấp Lady: "Bộ lễ phục cơ không cảnh giác bị dơ, tôi nhức lòng mãi, kia món quà cơ mà một người rất quan tiền trọng khuyến mãi cho tôi, tôi chỉ mong hoàn toàn có thể cứu mang nó như trước."Hai tự cô dùng là cứu vớt giúp.Nhà xây dựng hỏi cô, tất cả mang theo hình ảnh chụp không, để họ xem góp cô một chút."Có."Nói xong, Thẩm Đường lấy điện thoại thông minh di đụng từ trong túi của chính bản thân mình ra.Từng nhà xây cất lẫn rất nhiều vị khách quý có mặt kề bên cũng xem sang 1 lượt.Đó là cỗ lễ phục thu đông thời thượng được đẩy ra vào tía năm trước, điểm thiết kế khá nổi bật của mẫu váy được khắc ghi bằng nét phá cách màu đen.Lúc ấy đang ở trong nhà làm việc, một nhân viên công tác không cẩn thận đã vướng chân vào váy xô bắt buộc cô, trên tay nhân viên công tác còn cố một cây bút đen để biên chép công việc.Chất liệu vải của bộ lễ phục rất đơn giản hỏng, vết đen của cây bút mực cần thiết nào giặt sạch mát được."Bộ lễ phục này có chân thành và ý nghĩa rất béo với tôi." Thẩm Đường chú ý nhà thiết kế: "Ý tưởng của tôi là gắn một chuỗi kim cương lên trên vết đen kia giúp bít sự rứa ấy, tuy nhiên mà chờ mãi chưa xuất hiện cơ hội gặp ngài, may sao hôm nay có cơ hội, tôi vẫn muốn được ngài gật đầu đồng ý cho phép tôi lắp thêm một viên kim cưng cửng lên trên cỗ lễ phục này, hoặc là ví như ngài có đề xuất nào tốt hơn, tôi sẽ có tác dụng như ngài nói."Lục Tri Phi mấp máy đôi môi đỏ, nhìn về phía đơn vị thiết kế.Một nước đi này của thì thầm Đường chém thẳng, khiến cho cô ta ko kịp trở tay, cũng không biện pháp nào đỡ được.Nhà xây đắp là bạn đã sinh sống hơn ba mươi năm nghỉ ngơi trong loại nghề này, lưỡng lự được bọn họ đã xây đắp ra bao nhiêu trang phục, không tồn tại một quý khách nào có ý định sẽ biến đổi kiểu đầm đã sử dụng sau vài năm, cô ước ao sửa thay đổi lại còn tới hỏi thăm ý kiến của họ.Mỗi một dòng váy hầu như là trung tâm huyết ở trong phòng thiết kế, ông ấy phân trần lòng biết ơn: "Cám ơn cô đã tôn trọng kiến tạo của tôi.

Bạn đang xem: 12 chòm sao và mối thù hai thế giới

Nếu như như lời cô nói rất có thể làm được, lễ phục của cô ý cứ giao đến tôi, một vẫn sửa nó miễn phí tổn một lần, bảo vệ cô đang hài lòng."Hai người nói chuyện với nhau đầy vui vẻ.Khi tiệc rượu sắp đến kết thúc, đơn vị thiết kế cao cấp còn nói bé dại với tgđ hãng thời trang Lady, trong mỗi tủ đựng đồ theo mùa mà lại hãng năng động ra mắt, hoàn toàn có thể miễn phí tổn một bộ để Thẩm Đường mặc tham gia sự kiện.Tiệc rượu kết thúc, Lục Tri Phi đi tìm Thẩm Đường.Lễ phục được sửa lại miễn phí, lại không nên tốn sức đã lấy được cơ hội mặc 1 loạt trang phục mới.Cô ta nâng rượu mời Thẩm Đường: "Chúc mừng. Tôi gật đầu đồng ý chịu thua."Một ly rượu bị cô ta uống sạch.Thẩm Đường không tồn tại ý uống thêm ly rượu vào tay, trong buổi tiệc cô vẫn uống hết bố ly, quan yếu uống thêm được nữa.Lục Tri Phi ngắm nghía ly rượu rỗng trong tay mình: "Tôi đang nghĩ rằng cô sẽ cầu xin Tưởng Thành Duật góp đỡ.""Không phải thiết." Thẩm Đường vơi nhàng nới lỏng khăn lụa bên trên cổ, buộc khăn lụa một đêm khiến cho cô thấy không quen.Cô nói tiếp: "Đối phó cùng với cô, tôi quá sức."Lục Tri Phi bị chọc giận đến nhảy cười, dựng ngón tay thân với Thẩm Đường.Cô ta cần yếu hiểu được mình, cô ta không thích nhìn Thẩm Đường luôn cho bản thân là đúng, nhưng lại lén cố gắng trở thành bạn giống cô, Lục Tri Phi thấy bạn dạng thân mình cực kỳ mâu thuẫn.Lục Tri Phi đặt cốc rượu sẽ uống không còn xuống, thấy ly rượu của Thẩm Đường bên trên bục vẫn ko nhúc nhích, cô ta thuận tay nhấc lên: "Có biết tôi ghét nhất chiếc dạng bạn gì không?"Cô ta nhướn mi nhìn Thẩm Đường.Biết rằng Thẩm Đường đã không trả lời mình, cô ta trường đoản cú trả lời: "Điền Thanh Lộ làm như vậy, chỉ vị một Nghiêm Hạ Vũ mà sự từ tôn của bạn dạng thân cũng vứt bỏ, khiến cho những người sau lưng nhìn mà mong muốn chê cười."Cô ta lại nở nụ cười, nói tiếp: "Hiện tại tôi cùng với Điền Thanh Lộ chẳng tất cả gì khác nhau, lại biến phiên bản thân mình biến hóa cái dạng bạn mà thiết yếu mình ghét nhất."Cô ta ngửa đầu dựng trực tiếp ly rượu uống cạn sạch, đây vẫn là ly rượu sản phẩm công nghệ năm cô ta uống không còn trong đêm nay."Trong giới thời trang, khoáng sản trong tay tôi nhiều hơn nữa cô vô cùng nhiều."Thẩm Đường cảm xúc không hào hứng nghe Lục Tri Phi nói thêm gì nữa: "Chủ tịch Lục, xin lỗi tôi không tiếp được."Lục Tri Phi: "Có thể nghe môt câu ở đầu cuối của tôi không, trường hợp ngày nào kia cô cần, chỉ việc bảo người thay mặt gọi smartphone cho tôi, không cần thiết phải nhìn khía cạnh mũi của Tưởng Thành Duật, vấn đề này không tương quan gì cùng với anh ấy.""Cám ơn, không có công không hưởng trọn lộc." Thẩm Đường hơi cúi thấp người, xách làn váy đầm lễ phục tránh đi.Oan gia ngõ hẹp, cô đi ra tới sân trước lại chạm mặt phải Trữ Nhiễm.Lúc như thế nào Trữ lây nhiễm cũng sở hữu theo dáng vóc kiêu ngạo, cô ta nghe thấy mọi tín đồ nói Thẩm Đường định ký phối hợp đồng với tập đoàn Thường Thanh, cũng nghe được Triệu Trì Ý theo đuổi Thẩm Đường siêu nhiệt tình.Nếu như thể cô ta của trước kia, cô ta đã sớm chạy cho tới nhổ loại đinh trong đôi mắt này ra rồi, tuy thế đêm ni cô ta ko thấy lo lắng, sau khi nghe điện thoại một giờ liền, bây giờ người theo đuổi cô ta điện thoại tư vấn điện tới, hai người nói chuyện không xong xuôi ra được.Không biết gồm phải cuộc điện thoại kia khiến cho tâm trạng của cô ta giỏi lên tốt không, cô ta nhìn Thẩm Đường thấy cũng chưa đến nỗi ghét bỏ như vậy: "Cô giáo Thẩm, chúc mừng cô."Tất cả mọi tín đồ đều biết đêm nay cô được nhận một loạt mẫu mới trong bộ sưu tầm các mùa mỗi khi hãng thời trang và năng động cáo cấp cho Lady phát hành.Giọng điệu của cô ý đầy quỷ quái đản, không một chút ít chân thành, Thẩm Đường không tiếp lời.Trữ nhiễm với Thẩm Đường thuộc đi chung một nhắm đến thang máy, mắt liếc về phía Thẩm Đường hơn mười lần, trong thâm tâm vẫn luôn rối rắm một sự việc hơn hai tháng nay: "Cô Thẩm, tất cả phải cô học tập toán học cực tốt không?"Thẩm Đường: "..."...Khi đi tới kho bãi đỗ xe bên dưới tầng hầm, Thẩm Đường không bắt gặp chỗ để xe của mình.Trợ lý nhỏ tuổi giọng, nhắc nhở cô: "Chị Đường, chị nhìn cái xe sản phẩm ba, bên tay trái kìa."Thẩm Đường quan sát theo phương hướng nhưng trợ lý vừa nói, sau cuối cô nhìn thấy một biển cả số xe quen thuộc thuộc.Người phía bên trong xe cũng nhìn thấy cô đi ra, ô tô đang lờ đờ tiến về phía bên Thẩm Đường.Cửa kính xe mặt ghế lái phụ kéo xuống, Thẩm Đường thấy người lái xe lại chính là Tưởng Thành Duật.Tưởng Thành Duật nghiêng tín đồ sang phía bên kia, xuất hiện ghế phụ ra góp cô: "Anh ý muốn mời em nạp năng lượng cơm, đã và đang đặt bàn ban đêm tồi, tự lúc chúng ta bắt đầu yêu nhau, chưa bao giờ nào có thể mời em ăn một bữa hẳn hoi ở mặt ngoài."Khi đó vì ước ao trốn mấy thợ săn ảnh, hai bạn toàn ăn uống ở nhà, cho tới tận hiện giờ chưa từng được đi nạp năng lượng nơi công cộng.Thẩm Đường không từ chối, ngồi lên xe.Tưởng Thành Duật vươn tay muốn thắt đai an toàn giúp cô, nhưng lại Thẩm Đường còn nhanh hơn anh, cô tự mình kéo đai an toàn cố định trên người.Đây không chỉ là lần đầu tiên hai người ra bên ngoài ăn cơm, cũng là lần thứ nhất anh lái xe đón cô.Tưởng Thành Duật quan sát hai đôi mắt cô: "Tối qua ngủ mất ngon sao?"Thẩm Đường khẽ gật đầu: "Ừm.""Em cứ yên trọng tâm quay phim, đông đảo thứ khác em ko cần để ý nhiều, để anh xử lý." Tưởng Thành Duật khởi rượu cồn xe: "Em cũng không đề nghị cảm thấy là em nợ anh, thân anh với em không tồn tại nhị chữ nợ nần hay ân đức gì cả, vốn dĩ họ đã như thế. "Thẩm Đường khẽ liếc mắt: "Anh còn chưa theo xua được tôi, cần được làm như thế sao?""Đấy là vì anh cam trọng điểm tình nguyện, có thể là không thể vấn đề gì nữa chứ." Tưởng Thành Duật tập trung nhìn con đường phía trước, chỉ là trong loáng chốc lại liếc quan sát cô một lần: "Nhiều ngày không gặp, tất cả điều gì… em vẫn muốn nói gì với anh không?""Không có.""Có lưu giữ anh không?""Không rảnh, không nghĩ tới."Tưởng Thành Duật thấy trọng tâm trạng của cô ngoài ra không tốt lắm, dỗ dành: "Em không hỏi lại anh đi?"Thẩm Đường đi lùi mí mắt: "Hỏi anh mẫu gì?""Hỏi anh tất cả nhớ em không?" Anh nói: "Nếu em hỏi, anh đã nói với em là anh ghi nhớ em."Trong xe khá yên tĩnh, tiếng nói dịu dàng ấm áp của anh hấp dẫn cô.Thừa dịp đèn đỏ sẽ sáng,Tưởng Thành Duật kiểm soát và điều chỉnh lại ghế mang đến cô, nhằm cô rất có thể dựa vào thoải mái và dễ chịu hơn.Tiến lại gần, anh bắt đầu ngửi thấy trên người cô gồm lẫn mùi nước hoa trộn với hương thơm rượu, mà mùi rượu kia không thể ít."Uống hết từng nào rồi?"Thẩm Đường nhâm nhẩm trả lời: "Ba ly."Một giây sau lại nói: "Tưởng Thành Duật, có thể tôi không còn công sức đi bữa tối với anh rồi, đầu khá choáng.""Vậy về ngủ thôi, không đi ăn uống nữa." Tưởng Thành Duật hạ ghế ngồi của cô xuống tốt nhất.Ý thức của Thẩm Đường còn tương đối tỉnh táo, cô tìm kiếm di động gọi điện mang lại trợ lý, đề cập cô ấy hai tiếng sau tới đón.Tạm thời ko muốn trở về nhà trọ, một người chờ đón rất cực nhọc chịu.Cô không giải thích được trên sao, chỉ mong Tưởng Thành Duật ở mặt cạnh, bịn rịn hơi thở trên bạn anh.Ngay vừa lúc bắt đầu tiệc rượu, cô nhận được điện thoại thông minh của chưng sĩ khám thiết yếu cho ông nội, buổi sáng hôm qua, cô với anh Thẩm gửi ông nội tới bệnh viện hội chẩn, buổi chiều từ bây giờ mới có công dụng cuối cùng.Ông nội bị kích thích, trường hợp không ước muốn đang chuyển biến xấu khôn xiết nhanh, bác bỏ sĩ mong cô phải sẵn sàng sẵn sàng chổ chính giữa lý.Làm sao cô tất cả thể chuẩn bị tâm lý được.Không hề muốn chuẩn chỉnh bị.Cô chỉ với một tia hạnh phúc nhỏ bé còn còn sót lại vậy thôi, nhưng lại vẫn không giữ lại được nữa.Tưởng Thành Duật chạy xe tới bên khu nhà ở mà Thẩm Đường thuê, rất rất lâu anh mới tìm kiếm được một vị trí được cho phép đỗ xe.Anh tắt máy, cởi dây an toàn.Thẩm Đường ko ngủ, nhưng mà cô ở nghiêng, quay lưng về anh."Vụ của hãng thời trang Lady, anh sẽ tìm fan tới hỗ trợ, đến lúc đó sẽ làm một loạt thứ theo yêu mong của em, em không cần phải đi mượn bộ đồ của bạn ta nữa.""Không cần, lãng phí lắm, lễ phục tôi chỉ mang một lần rồi ko mặc nữa."Thẩm Đường nhẹ nhàng trả lời, cô không thích chuyện vị không tốt của chính mình mà ảnh hưởng tới bạn khác: "Tôi gồm chút dục tình với chuyên viên thiết ngoại trừ họ, về sau, từng một bộ sưu tầm theo mùa mà họ phát hành tôi rất có thể mặc miễn phí.""Mỗi lần đều bắt buộc đi mượn để mặc có rất nhiều rắc rối, em không...""Tưởng Thành Duật, anh chớ nói gì nữa, tôi mong yên tĩnh một lát.""Được rồi."Thẩm Đường đưa ánh mắt ra bên phía ngoài cửa xe, một lùm cây u ám ẩn vào màn đêm.Nhìn ngờ ngạc một lúc, bỗng nhiên cô tảo mặt chú ý nhìn Tưởng Thành Duật.Bằng ánh sáng vừa đủ mờ phía bên trong xe, ngũ quan của anh ý càng tinh tế hơn.Thẩm Đường ngồi thẳng: "Anh dịch lại phía trên để tôi nhìn xem."Tưởng Thành Duật: "Xem vật gì chứ, cũng chưa hẳn là chưa từng nhìn.""Nhìn xem anh có trái tim không.""... Nếu như anh không có trái tim, ba năm nay là người nào bên em.""Đừng nói dễ nghe để lừa tôi, ba năm nay anh không hề dịu dàng tôi."Tưởng Thành Duật cảm thấy chắc cô bao gồm hơi men, không bao biện lại cô.Thẩm Đường dịch lại ngay gần anh: "Bây tiếng tôi giống tín đồ say lắm sao.""Em còn nhận ra à." Tưởng Thành Duật định mang nước cho cô uống, Thẩm Đường lại đè lấy tay anh: "Anh chớ di chuyển, em không khát. Lúc này em say, do đó có làm những gì với anh bây giờ cũng không đề nghị chịu trách nhiệm, anh cũng đừng bao gồm mà vui vào lòng."Nói xong, cô ôm anh."Cho em ôm một lát." Cô dụi trán vào trong ngực anh: "Cái gì em cũng chẳng thể giữ được, dù là dùng hết toàn bộ công sức cũng không thể, em do dự em bắt buộc làm loại gì hiện giờ đây."Không biết gồm phải xúc cảm của anh không nên không, nhưng hình như Tưởng Thành Duật nhận thấy thiếu nữ trong ngực mình đang khóc.Bả vai cô tương đối run rẩy, tuy thế lại cố gắng kìm nén phiên bản thân.Tưởng Thành Duật không nhúc nhích, để Thẩm Đường tùy ý ôm anh.Cô là bạn kiêu ngạo, dù thế nào cũng không muốn yếu ớt trước mặt fan ngoài, chắc hẳn rằng cô không muốn người khác nhận thấy những giọt nước mắt yếu đuối kia.Tưởng Thành Duật kéo cô vào trong ngực, đối với mấy mon trước, cô tí hon đi không ít.Thẩm Đường uống say, khóc một hồi, sau cùng ngủ say trong thâm tâm anh....Muốn cố kỉnh chặt, cần sử dụng sức giữ lại nhưng ngày tháng luôn luôn vội vàng chạy đi.Dù trong lòng không thích, tuy vậy chẳng mấy chốc sẽ tới mon tám.Đầu tháng tám, bộ phim truyện ‘Đầu hạ năm ấy’ bước đầu sang quá trình tuyên truyền.Ba tháng này, Phàn Ngọc bị Tiêu Chân chèn ép đến mức sức mạnh tổn sợ hãi nặng nề, còn mất hơn mấy trăm tỷ.Trong lòng Phàn Ngọc đọc rõ, cho cùng bà ta có giải thích với Thẩm Đường, Thẩm Đường cũng không tha thứ mang lại bà ta, mặc dù ngoài miệng có thể nói rằng tha thứ, nhưng Tiêu Chân đang không trọn vẹn buông tha bà ta.Khi trận chiến tranh lạnh thân bà ta cùng Trần nam Kình bước sang tháng trang bị hai, bà ta đã hiểu ra, mục tiêu thật sự của Tiêu Chân không chỉ đơn giản là khiến cho bà ta cùng Trần phái mạnh kính không có cuộc sống thường ngày yên ổn, thậm chí Tiêu Chân còn ao ước hai người lũ họ mọi cá nhân mỗi ngả.Bà ta cấp thiết để Tiêu Chân giành được ý nguyện, chính vì vậy bà ta công ty động đi tìm Trần phái mạnh Kính, tỏ ra mượt yếu, hai người miễn cưỡng gia hạn được vẻ bình tĩnh quanh đó mặt, tâm trạng của Trần độc nhất vô nhị Nặc cũng khôi phục, bây giờ tiến độ cù phim của đoàn có tác dụng phim bắt đầu không bị tác động nữa.Nhưng nhưng mà mấy bộ phim truyện của bà ta vẫn bị trên dè ép, không có cách nào giúp quảng cáo ra mặt ngoài.Hôm nay là ngày tuyên truyền bộ phim, nai lưng Nam Kình mong đi thăm cha mình, mặt khác nói giã từ với ông.Trần nhất Nặc chủ động yêu cầu: "Ba, bé với bố cùng nhau tới thăm ông nội đi, đắn đo đến bao giờ mới nhàn nhã để quay lại thăm ông."Phàn Ngọc nghiêm mặt lại: "Con đi làm việc gì, vào mắt fan ta đâu bao gồm coi con là cháu gái.""Kìa, Mẹ." Trần tốt nhất Nặc không thể chống chịu nổi giọng điệu này của người mẹ mình, còn nói ngoài ra thì ba sẽ không vui: "Không phải là do ông nội không tồn tại cơ hội chạm chán con sao?""Mẹ không có ý đó, người mẹ sợ nhỏ đi sẽ ảnh hưởng tủi thân thôi.

Xem thêm: Chân Giò Muối Trần Thơm - Giá Chất Lượng, Trần Thơm Food

Nhỏ xem, lần trước bà bầu đi thăm ông ấy, ông ấy cứ nhìn chị em không vui."Trần nam giới Kình không có ý chuyển Trần tuyệt nhất Nặc đi: "Con đi sắp xếp tư trang đi, tía lái xe 1 mình đến thăm xóm Hải Đường."Nửa tháng này, lũ họ quay phim vào thành phố, trường đoản cú đó lấn sân vào thôn mất hơn một giờ lái xe.Trong bố tháng này, ông ta liên tục tâm sự với ông nội, tuy thế mà phần nhiều thời gian thì thầm ông nội các không nói gì.Thẩm Đường vẫn chưa về, cô vẫn còn đấy ở lại diễn tập cùng với đám bạn Cố Hằng làm việc trong thành phố.Ông nội vẫn hệt như ngày xưa, 1 mình ngồi ở cửa ngõ sân, ánh nhìn tăm tối nhìn ra bên ngoài biển rộng không bến bờ kia, do dự đang nhìn thứ gì."Ba."Trần nam giới Kình cách từ vào xe xuống.Ông nội xoay đầu lại đủng đỉnh rãi: "Sao bé lai cho tới đây, bây giờ không bận sao?"Trần phái nam Kình ngồi xuống lân cận ông nội: "Tuyên truyền phim thôi, choãi vạng buổi tối sẽ con về Bắc Kinh.""Ừm." trong thâm tâm ông nội đầy đủ mọi một số loại cảm giác.Ở trước cửa ngõ sân, thỉnh thoảng tất cả một vài tín đồ trong thôn trên đường đi qua, ai ai cũng nhiệt tình xin chào hỏi è Nam Kình. ‘Đầu hạ năm ấy’ quay ở thôn Hải Đường mất ngay gần hai tháng, có tương đối nhiều người sinh sống trong đoàn làm phim sắp tới thăm ông nội, những người dân trong thôn không thấy ngạc nhiên nữa.Tiếng bước chân trên mặt đường vang lên, bạn vội vã, tín đồ thì lờ đờ rãi, hai phụ vương con đàn họ chỉ nói đôi ba câu, nhìn nhau không nói gì.Ông nội có cảm xúc ông không thể cơ hội chạm mặt lại đứa đàn ông này lần nữa, kệ thây những tiếng nói ra có tính năng hay không, ông vẫn đưa ra quyết định thử: "Ba không yêu cầu nhỏ đối xử giỏi với Đường Đường, tuy thế mà bé đừng đe con bé, dù sao nhỏ cũng là tía của Đường Đường, con nhỏ xíu với bé đã chờ ý muốn nhau những năm như thế."Dường như trong trái tim Trần nam giới Kình bị vật nào đấy mãnh liệt gõ vài cái, chết lặng, mất không còn cảm giác.Ông nội thúc giục: "Đi cấp tốc đi, chớ để lờ lững chuyến bay."Trần phái mạnh Kình trở ngại nói được vài ba chữ: "Ba chớ lo, sẽ kịp mà.""Ba, bố yên trọng tâm đi, trường đoản cú nay về sau con sẽ bảo hộ con nhỏ bé thật tốt."Trước khi trằn Nam Kình vào trong xe, ông ta nói câu sau cuối với ông nội.Ô tô từ từ đi xa, è Nam Kình nhìn mở cửa sổ quan sát ra từng dãy phòng ở, còn tồn tại cả thân phụ ông ta vẫn ngồi trước cửa, ngày càng xa, ở đầu cuối chỉ một lại một chiếc chấm đen mơ hồ.Không suy nghĩ tới, lần giã biệt này, cũng chính là vĩnh biệt....Thẩm Đường ngồi xe cộ của Triệu Trì Ý quay về thôn Hải Đường, giữa trưa còn tập trung với mấy fan bên phía Chu Minh Khiêm, Triệu Trì Ý quan trọng đặc biệt bay trường đoản cú Bắc ghê về đây tham gia.Triệu Trì Ý cố tình đi thăm ông nội để ‘tiện đường’ chuyển cô trở về."Tạ Quân Trình trở lại rồi sao?" Triệu Trì Ý tra cứu chuyện để nói.Thẩm Đường còn đang mất hồn, chậm rì rì vài giây với kịp trả lời anh: Ừm, mới trở lại hai ngày trước.""Em sắp tới xếp kiểm soát và điều chỉnh nghỉ ngơi một thời hạn đi, từ tháng mười một năm trước tới bây giờ, không có ngày nào để em nghỉ ngơi ngơi, cứ liên tục như vậy thì sớm giỏi muộn gì cũng căng thẳng mệt mỏi suy sụp." Triệu Trì Ý không gật đầu đồng ý để cô liên tục như vậy nữa."Bộ phim ‘Tỉnh dậy từ giấc mơ’ vẫn vẫn trong quá trình chuẩn chỉnh bị, sớm nhất thì bước đầu quay trong tháng mười một."Gần phía trên Thẩm Đường cũng không có tâm trạng nào nhằm diễn tiếp, ông nội không thể chống đỡ được bao thọ nữa, cô mong dành thời hạn ở bên ông nội: "Cái hợp đồng nửa năm kia, ngóng tôi về đoàn phim thì tính lại ngày đi, tất yêu để anh thiệt đâu."Triệu Trì Ý nhảy cười bất đắc dĩ: "Thẩm Đường, sao em lại ngang bướng như vậy."Dù là ai cũng không thể biến đổi được suy nghĩ của cô, chỉ rất có thể nghe theo."Mấy hôm nữa còn có các bước nào khác không?""Không xem như là công việc, cuối tuần này bay ra đảo, Hoắc Đằng có chương trình biểu diễn tại ga Thượng Hải, tôi là khách hàng quý."Triệu Trì Ý: "Vậy cô ngơi nghỉ rồi sẵn sàng tới hội trình diễn âm nhạc kia đi, những công tác làm việc khác tôi sẽ chuyển ra phía sau giúp cô, chờ bao giờ sức khỏe mạnh ông nội xuất sắc hơn thì tính sau."Anh ta nói ra các lời này nhưng chủ yếu anh ta cũng có cảm xúc đang lừa mình dối người, sức khỏe ông nội có thể chuyển biến tốt đẹp sao.Cũng may, vừa mới đây Tiêu Chân lặng tĩnh trở lại, đàn họ hoàn toàn có thể hít thở bình thường.Ít nhiều cũng có thể có Tưởng Thành Duật hỗ trợ, đánh rắn bảy tấc, Tiêu Chân không hề cách nào khác, bà ta phải tập trung lo vấn đề lớn, tạm dừng việc chèn ép sự nghiệp diễn của Thẩm Đường.Năm ngoái, trong một dự án mà Điền Thanh Lộ giao cho tập đoàn GR, tất cả nhà bọn họ Tiêu đứng phía bên trong giật dây, nhiều tập đoàn lớn đầu tư hơn trăm tỷ, nhà họ Tiêu chiếm các nhất.Vốn dĩ là đơn vị họ Tiêu hy vọng mượn mức độ Tưởng Thành Duật ở dự án công trình này, không nghĩ là tới sau cuối lại bị Tưởng Thành Duật đem cớ kia ra đè ép lại.Trong toàn bộ các giới làm cho ăn, chỉ có duy độc nhất vô nhị Tưởng Thành Duật dám đo lường lại Tiêu Chân.Tạm thời Tiêu Chân thu tay lại, dự án kia cũng đã tạm ngưng ở ngày hôm đó.Triệu Trì Ý mở nắp một chai nước uống soda đưa mang lại Thẩm Đường: "Uống chút nước rồi ngủ một giấc đi, không yêu cầu nghĩ tới gì nữa."Làm sao Thẩm Đường rất có thể không nghĩ điều gì, đếm ngược đều ngày ông nội có thể sống, mỗi một giây giống như đi trong núi đao hải dương lửa.Khi cô về đến nhà, ông nội sẽ tựa vào đầu nệm ngủ.Hiện trên mới có gần năm giờ đồng hồ chiều.Chỉ đề xuất sức chịu đựng đựng của ông nội đủ, dù chũm nào ông cũng sẽ ở trước cửa hóng cô xoay về."Ông nội, ông xem ai tới này." Giọng của Thẩm Đường dịu nhàng, vừa vào nhà đã thay đổi trạng thái khác.Ông nội rước lại tinh thần, ông chỉ chiếc ghế dựa sinh sống phía trước bàn máy tính: "Trì Ý, lại đây ngồi đi." không muốn để con cháu gái đề xuất lo lắng, ông giải thích: "Trưa nay không ngủ được đề nghị mới giờ đồng hồ ông vẫn mệt rồi."Triệu Trì Ý mang một tấm đệm để sau lưng ông, vì chưng để ông nội ko nghi ngờ, anh ta nói với ông là vào khoảng thời gian này Thẩm Đường phải trong nhà xem kịch bản, kinh nghiệm cuộc sống, tháng mười một mới quay trở lại đoàn phim.Anh ta là ông chủ, ông nội tin rất nhiều lời anh ta nói.Buổi tối Triệu Trì Ý về Bắc Kinh, anh ta ở đó hơn 30 phút mới xoay về.Trong nhà bỗng nhiên vắng vẻ hơn.Thẩm Đường mở laptop của ông nội lên: "Ông nội, ông thuộc xem phim với con nha.""Đương nhiên là được rồi." Ông hỏi: "Con mong xem các loại phim gì?""Chọn... Phim của cha con đi."Từ ‘ba’ khởi đầu từ miệng cô nghe sao xa lạ đến thế.Ông nội sửng sốt: "Tại sao bỗng nhiên con lại muốn xem phim của ông ấy?"Thẩm Đường nói dối: "Con giải hòa với tía rồi. Trong khoảng thời hạn này ông ấy đối xử với bé không tệ, nhỏ cũng nghĩ nối tiếp hết rồi, hận thù quá mệt mỏi, con rất cần phải vui vẻ hơn.""Thật sự hòa giải rồi sao?""Lừa ông làm gì, chưa hẳn là ông phân vân tính giải pháp con như thế nào, giả dụ như nhỏ không muốn, không có công dụng con tha thứ mang đến ông ấy. Bây giờ con ý muốn mình diễn xuất thiệt tốt, sau đó tính mang lại chuyện yêu đương, kết hôn."Thẩm Đường bít dấu: "Mấy mon nay, Triệu Trì ý, Tạ Quân Trình và Tưởng Thành Duật, cha người lũ họ phần đông khuyên con, buông quăng quật sẽ thanh thanh hơn."Ông nội vui miệng đến nỗi rơi lệ, cuối cùng ông có thể yên tâm ra đi rồi: "Cuối thuộc Đường Đường nhà họ cũng là đứa nhỏ dại có mái ấm gia đình rồi.""Ông nội, ông khóc vật gì chứ, ko được khóc ạ." Thẩm Đường vệ sinh nước mắt góp ông nội."Không có câu hỏi gì, là ông nội quá vui mắt thôi."Thẩm Đường kiếm tìm mấy bộ phim trong mấy năm vừa mới đây nhất của è cổ Nam Kình, chỉnh âm lượng ở mức vừa phải, theo thứ tự những tập, bắt đầu xem.Cô ngồi sống mép giường, nắm đôi bàn tay già nua của ông nội.Ông nội còn tận mắt nhìn từng hình ảnh, từng lời thoại trong phim.Thẩm Đường không thể để ý ngẫu nhiên cảnh phim nào, thậm chí chỉ việc nghe thấy tiếng của è cổ Nam Kình, cô phần đông thấy ngán ghét.Nhưng cho tới thời điểm sau cùng của cuộc đời, yêu hận rất cần phải buông bỏ, chắc hẳn ông nội cũng giống như vậy, chắc rằng ông không thể muốn oán trách gì với trằn Nam Kình nữa, cô không nỡ nhằm ông nội có theo băn khoăn lo lắng ra đi.Có khẩu ca dối này, ông nội có thể an tâm không còn điều gì tiếc nuối.Ở trong lòng ông nội, sau cuối cô cũng đều có gia đình.Ngày hôm sau, thân thể ông nội không đương đầu được nữa, ông yêu cầu nhập viện. Anh Thẩm bàn giao lại mọi công việc trong nhà cho những người dân bao bọc giúp đỡ, cùng Thẩm Đường vào dịch viện.Trước kia một ngày Thẩm Đường buộc phải bay tới Thượng Hải, tập trông nom trước với Hoắc Đằng.Trong mấy tháng cù chup phim ‘Đầu hạ năm ấy’, chỉ cần có thời gian rảnh, cô đã luyện bầy ngay trên nhà, thuận tiên đánh cho ông nội nghe, ông nội nói, cô còn tiến công hay hơn những nghệ sĩ dương cố kỉnh nữa.Thật ra ông nội không thể hiểu chút gì về âm nhạc.Nhưng trong đôi mắt ông, hầu như thứ về cô đều tốt hết.Buổi biểu diễn này, chắc là cơ hội cuối cùng ông nội có thể nghe cô đánh bầy ca hát trên sân khấu.Đêm hôm diễn đó, lúc nhưng mà Thẩm Đường xuất hiện thêm trên sảnh khấu, thiếu thốn chút nữa thì phía dưới người theo dõi không kiềm chế nổi, tiếng tín đồ la hét ồn ào, gồm khi không hề nghe thấy tiếng đàn ở đâu.Lúc này cô đã mặc xiêm y trong tủ đồ mùa xuân mới phát hành của hãng thời trang Lady.Nhìn cô giống như một đàn bà tiên người vợ cao ngạo, rét lùng.Trần phái nam Kình ngồi ở trong đám bạn phía dưới, ông ta cũng cho tới xem biểu diễn.Ông ta còn đăng một bài trên Weibo, vì ủng hộ chương trình biểu diễn của Hoắc Đằng.Bài đăng bên trên Weibo còn có kinh kèm một quãng video, đó là cảnh Thẩm Đường đánh lũ dương cầm, Hoắc Đằng hát một đoạn ngắn. Lúc tiếng lũ cất lên, toàn cục hội trường biểu diễn yên lặng như tờ.Trạng thái của trằn Nam Kính vừa đăng lên đã thu hút không hề ít sự chú ý, bên phía trong các mục bình luận đều nói đến Thẩm Đường, không cho là tới đẳng cấp đánh bọn dương núm của Thẩm Đường lại đạt mang lại mức có thể diễn tấu.Mặc mặc dù xét mặt tay nghề vẫn còn tồn tại nhược điểm, nhưng ưu điểm lại quá trội hẳn so với khuyết điểm, hàng loạt bắn thành công như vậy đủ khiến cho mọi fan bất ngờ.Nhưng mà video ấy hot trên mạng, lại khiến cho Phàn Ngọc vừa mới vất vả giữ lại được trung tâm trạng bình tĩnh, hôm nay trong lòng bà ta lại ăn nhịp sóng lớn cuộn trào."Tóm lại là ông ta muốn làm gì hả?" Bà ta không khống chế nổi tâm trạng mình, ném cầm tay xuống.Trần độc nhất vô nhị Nặc dựa lưng và thành ghế sô pha lướt di động, vừa đúng khi lướt tới đoạn clip ngắn đang hot kia.Tiếng cầm tay vỡ nát, dọa cô ta đơ nảy mình."Mẹ, mẹ làm sao vậy?"Ánh đôi mắt Phàn Ngọc ửng đỏ, đầy tủi thân nhìn con gái: "Tiêu Chân tát vào phương diện mẹ, ông ta cũng tương tự thế, ông ta vẫn muốn làm cái gi đây? tất cả phải ông ta đang mong nói cùng với Tiêu Chân rằng trong tâm địa ông ta để ý đến con gái nhì người bọn họ bao nhiêu không?"Trần tuyệt nhất Nặc nhặt cầm tay lên: "Mẹ, người mẹ đừng cãi nhau với cha nữa được không? trường hợp như bà bầu còn bào chữa nhau với ông ấy nữa, bé sẽ không còn ba nữa đâu."Cô ta nhìn dế yêu bị vỡ lẽ thành năm sáu mảnh: "Ngày mai nhà chúng ta đi du lịch nước ngoài đi, thọ lắm rồi người mẹ với ba không thể ra bên cạnh chơi cùng nhỏ nữa, mai sau đi coi như để khuây khỏa."Chiếc đoạn clip hot tới tận hơn mười tiếng đồng hồ, cho tới khi Thẩm Đường quay trở về Thâm Quyến.Thật sự Thẩm Đường không nghĩ tới bạn dạng thân mình với Trần phái mạnh Kình lại hoàn toàn có thể xuất hiện thuộc một nơi trong một thông tin hot, cô nhắn một tin mang lại Trần phái nam Kình: "Sau này sẽ không được phát tin tức có tương quan tới tôi nữa! đông đảo đạo đức đưa của ông chỉ có thể khiến mình ông cảm đụng thôi! Tôi cùng với ông không bao giờ có ngày hòa thuận với nhau."…"Ông nói đúng buộc phải không, nhỏ xem, đa số người cũng khen bé đánh đàn xuất sắc đẹp như vậy." Ông nội vừa lướt xem mấy đoạn ghi hình ngắn mà lại anh Thẩm tra cứu được, ông còn vui tươi hơn lúc thấy nam nhi ông từ bỏ đăng video clip về con cháu gái ông.Thẩm Đường rước lại di động, cười cười: "Chúng ta phải từ tốn một chút ạ."Tình trạng bây giờ của ông nội cụ thể không giỏi bằng hôm qua, rỉ tai cũng không có nhiều sức lực."Đường Đường, vừa mới đây tiểu Tưởng hết sức bận sao?" Ông nội kìm ko được lưu giữ anh.Thẩm Đường: "Công ty của anh ấy ấy bận bịu rất nhiều công việc."Cô trợ lý nhỏ dại của cô từng đại diện thay mặt giúp cô không hề ít lần, cô ấy còn than thở, nói Tưởng Thành Duật theo đuổi Thẩm Đường hệt như kinh nguyệt thiếu nữ không phần lớn vậy, bao gồm một một tháng tới nhì lần, tất cả khi hai tháng new tới một lần.Làm cho người ta thấy nặng nề chịu.