CẠO GIÓ GIÁC HƠI TRÁ HÌNH

Nhiều ngày rong ruổi trên những cung đường miền Đông và miền Tây, nhóm phóng viên phát hiện nhan nhản những quán “cạo gió, giác hơi” trá hình. Tuỳ khu vực, địa bàn mà cách phục vụ của tiếp viên cũng khác nên giá cả và cách “bo” của “ Hai lúa” có thể bằng tiền mặt hoặc bằng… gà, vịt.

Bạn đang xem: Cạo gió giác hơi trá hình

Cạo gió lấp ló cạo… người

Tại khu vực miền Đông, nhiều quán “cạo gió giác hơi” núp bóng cà phê chấp nhận cho khách mua vui ngay tại quán hoặc đi khách sạn. Những quán này mọc san sát ở khu vực cầu Đồng Nai giáp ranh giữa Bình Dương và Đồng Nai và khu vực QL1K (đoạn tiếp giáp Biên Hoà và huyện Dĩ An, Bình Dương). Tuy nhiên do hiện nay đang là thời điểm nhạy cảm (có đợt truy quét của công an) nên những quán ở khu vực QL1K đang thu vòi, hoạt động cầm chừng.


Tuy vậy, ở khu vực cầu Đồng Nai (hướng từ TP.HCM đi Biên Hoà) chúng tôi đếm được cả chục quán cạo gió giác hơi núp bóng “cà phê” sẵn sàng chiều khách tới bến. Tuỳ theo quán mà nhân viên có thể sẵn sàng đi khách sạn với khách hoặc kích dục cho khách ngay tại quán. Hàng loạt quán có thể dễ dàng nhận thấy như H.A, H.L, T.T, Y, D.K…

*

10 giờ đêm, chúng tôi ghé vào một quán tên D.T. Chủ quán cùng 3 cô gái ăn mặc thiếu vải để lồ lộ ra vòng 1 chèo kéo:

- Vào quán em đấm bóp đi anh.

Chúng tôi vừa tấp vào, không cần hỏi uống nước gì vì quán chỉ bán đúng 3 loại nước ngọt, với giá 20 ngàn/chai, hai cô gái hối:

- Vào trong tâm sự đi anh, em làm cho anh đảm bảo không phê không trả tiền.

- Ủa, không cạo gió hả em?

- Ở đây chỉ có cạo… người chứ không cạo gió đâu. Vào trong em cạo bằng… miệng cho. Cả công cả nước uống có 100 ngàn à.

- Thế làm ở đâu?

- Phía sau nè, em chỉ cần kéo rèm vào là tha hồ kín.

Nói tới đây, chủ quán rít thuốc và cất giọng:

- Vào ủng hộ em nó đi hai anh. Em út nó dễ chịu lắm, đã làm thì ra làm.

Lấy cớ chỉ vào “cạo gió giác hơi” nên chúng tôi kêu tính tiền rồi đi ra. Chỉ 4 chai nước ngọt (2 chai của chúng tôi và 2 chai nhân viên tự mở) và một gói thuốc “mèo” được tính tới 120 ngàn. “Quán khi nào đóng cửa?”, tôi hỏi. Chủ quán cho biết: Còn khách là còn mở, nhiều hôm mở tới sáng.


Gần 11 giờ đêm, chúng tôi qua một quán tẩm quất khác có tên M.H. Hai cô gái ăn mặc thiếu vải từ trong quán nhào ra chèo kéo chẳng khác nào mấy cò vé thường thấy ở ga Sài Gòn:

- Vào quán em đi anh, có nhiều bé dễ thương lắm.

Video đang HOT


Thấy chúng tôi có vẻ chần chừ, một cô gái nhào tới tiếp thị ngay:

- Chỗ em nếu “đi dù” (đi khách sạn) thì 3 “xị” (300 ngàn đồng), đi tiếng thì 5 “xị” còn qua đêm thì 8 “xị”.

Lấy cớ không có em nào ưng ý, chúng tôi đảo xe đi.

Gần 1 giờ trưa hôm sau, chúng tôi tiếp tục vòng qua Bình Dương tìm tới huyện Củ Chi (TP HCM) nơi có nhan nhản những quán “cạo gió giác hơi” nổi tiếng quậy. Tại quán N.G, do đang là thời điểm nghỉ ngơi nên chỉ còn có má mì chừng 50 tuổi và một “đào” đang tranh thủ chợp mắt. Nghe tiếng xe máy, má mì bật dậy hỏi:

- Mấy anh muốn cạo gió thôi hay có làm gì không?

- Làm gì là sao bà chị?

- Trời ơi, là cạo gió xong thì làm gì thì làm…

- Ủa, có thấy đào nào đâu mà làm?

- Các em đi ngủ cả rồi, mấy chú có đồng ý không để tôi gọi. Cạo gió giác hơi không thì 80 ngàn, còn nếu muốn làm thêm khoản kia thì 2 “xị” làm luôn tại chỗ.

Chúng tôi vừa chuẩn bị đi thì thấy một vị khách lớn tuổi bị tiếp viên mắng xối xả:


- Sờ mó con nhà người ta nãy giờ mà lúc tính tiền bảo còn đúng 50 ngàn là sao? Lần sau ông đừng có mà vác cái mặt vào đây…

Người đàn ông chẳng nói chẳng rằng, áo quần lếch thếch vội vàng leo lên chiếc xe máy cà tàng dựng trước cửa rồ ga chạy mất dạng.

Cạo gió bo…gà

Chúng tôi tiếp tục tìm về QL1A đoạn từ huyện Bình Chánh (TP.HCM) tới Bến Lức và Thủ Thừa (Long An). Tại khu vực này, những quán cạo gió nằm khép mình bên cả trăm quán cà phê ôm. Đặc biệt, ngoài lượng khách vãng lai, các quán này còn thường xuyên đón tiếp cả những “hai lúa” tranh thủ nghỉ lúc giữa buổi làm đồng.

Vừa dừng xe trước cửa quán D, các tiếp viên đon đả ra dắt khách vào trong. Một cô gái tên Thảo Ly tuổi còn khá trẻ, nhanh nhẹn cầm chai nước và khăn lạnh ra rồi rất tự nhiên sà vào lòng tôi ngồi lau mặt, lau cổ.

- Mấy anh vừa đi nhậu dzìa phải hôn? Tội chưa, vô trong em cạo cho.

Nghe tôi hỏi đến tiền lương, cô gái cười ngặt nghẽo:

- Tụi em ở đây chẳng ai có lương cả. Sống được là nhờ các anh “bo” cho thôi. Đã thế, mỗi tháng còn phải nộp lại 300 ngàn cho bà chủ. Vô đi anh, quán em bình dân mà, chỉ 100 ngàn em “cạo” cho anh đủ quên đường về.

Trong lúc trò chuyện, chúng tôi thấy có gần chục khách ra vào, cứ vừa ngả lưng xuống ghế là được mời vào trong để “cạo gió”.

Xem thêm: Những Hình Vẽ Đẹp Bằng Bút Chì Đơn Giản Nhưng Ấn Tượng, Vẽ Tranh Phong Cảnh Bằng Bút Chì Siêu Đẹp

Tiếp tục tấp vào quán khác có bề ngang khoảng 4m, dài chừng 8m nhưng lại mắc mấy chiếc võng cho khách ngả lưng. Một phụ nữ chừng 40 tuổi lấy ghế ngồi sát tôi và nói:


- Hai anh đi vui vẻ với em út đi, nhà nghỉ Nguyễn Lê gần đây nè, một “xị” rưỡi tụi em bao tiền phòng cho.

Liếc vào trong, tôi thấy hai cô gái trẻ đang ngồi ăn xoài chờ má mì “làm giá”. Sau một hồi, “Hai lúa” bạn tôi gật đầu đồng ý và chọn cô gái mặc áo thun đen trễ ngực để lộ ra chiếc áo ngực hai dây màu đỏ. Trong thời gian tôi nằm đợi, cô gái còn lại và bà chủ quán luôn miệng mời đi nhà nghỉ.

Đang ngồi nói chuyện, bỗng có một ông khách khoảng 60 tuổi từ ngoài đường phóng xe đạp vào dựng phịch xe vào gốc cây trứng cá trước cửa quán. Lấy cái giỏ đựng mấy con gà kêu quang quác trên ghi đông xe xuống, ông khách nhoẻn miệng cười:

- Mấy bữa nay đang phóng lúa, kẹt tiền quá. Nay mang mấy con gà này trả cho bé Diệu bữa trước tôi thiếu có được không?

Dù tiền “bo” bị quy ra… gà nhưng bà chủ vẫn vui vẻ mang vội ba con gà thả vào bãi đất trống phía sau. Ông lão phân trần:

- Ba con gà này hơn 5 “xị” của tôi đấy, chắc nay được một suất nữa nhỉ?

Nói rồi, bà chủ kêu một tiếp viên dẫn ông khách kéo nhau vào bên trong được che kín bằng tấm rèm. Thấy chúng tôi có vẻ ngạc nhiên, chủ quán cho biết:

- Ở đây nhà mấy ổng sẵn gà, vịt hơn là sẵn tiền mặt. Nhiều ổng bị vợ quản tiền chặt quá đành nói xạo vợ là tiện đường mang gà, vịt đi bán nhưng mang liền tới quán.

Đến đây, chúng tôi sực nhớ có lần về tỉnh công tác với một đồng nghiệp. Đang chạy trên QL1A, đến khu vực ấp 2, xã Long Hiệp, huyện Bến Lức (Long An) chiếc xe bỗng dưng chết máy ngay trước một quán. Chưa kịp hiểu vì sao, chúng tôi thấy 4 em tiếp viên chạy ào ra, vây lấy vì ngỡ là khách. Bạn tôi ngồi sau xe bị mấy em xúm lại vỗ mông, sờ soạng khắp người khiến anh ta giãy lên như đỉa phải vôi rồi lớn tiếng: “Sao ông tính vào quán này hả?”. Tôi chưa kịp phản ứng sự hiểu lầm thì cũng bị một em tiếp viên chồm tới bá vai rồi nói: “Ông xã ơi, vào đây nghỉ đã, em chiều hết mình cho đỡ mệt”. Nói rồi, mấy cô gái định kéo chúng tôi vào quán nhưng thấy xe chúng tôi đúng là hỏng thật nên lủi thủi quay vào…


Những “hai lúa” đánh mất mình vì… casino

Rất nhiều người dân từng sang bên kia biên giới đánh bạc cho biết, sở dĩ họ đi là do điều kiện đi đứng qua lại biên giới (ý nói thủ tục hành chính) giờ đây quá đơn giản. Kế đến là "hồi nào giờ chỉ thấy casino qua phim ảnh, nay muốn tận mắt... cho biết".

*

Nguyễn Văn Sách (Cai Lậy, Tiền Giang) do thua bạc trở thành kẻ tống tiền.

Báo chí thời gian qua đã phản ánh khá nhiều con bạc là người Việt Nam sang Campuchia chơi rồi bị thua bạc đến... cháy túi, dẫn đến bao hệ lụy. Nói nhiều nhưng vẫn còn không ít người giống như con thiêu thân, chẳng chịu chừa. Người mò sang Campuchia đánh bạc bây giờ không chỉ là dân có tiền từ TP Hồ Chí Minh, hay một số tỉnh miền Đông, mà có cả những "hai lúa" ở miền Tây.

Đã có những con bạc vùng này sau khi thua bạc cháy túi, điện về kêu vợ con bán hoặc cầm cố đất đai để mang tiền sang chuộc; nghiêm trọng hơn là có con bạc đã trở thành tội phạm, thậm chí do quá bế tắc nên đã chọn con đường chết...

Bước qua biên giới là gặp... trường gà và casino


Long An có tuyến đường biên giới giáp với nước bạn Campuchia dài gần 133km, với 5 huyện biên giới (Thạnh Hóa, Mộc Hóa, Tân Hưng, Vĩnh Hưng và Đức Huệ), 20 xã biên giới, tiếp giáp với hai tỉnh bạn Svây Riêng và Prây Veng. Trên tuyến biên giới này có 1 cửa khẩu quốc tế Bình Hiệp (huyện Mộc Hóa), 1 cửa khẩu chính Mỹ Quý Tây (huyện Đức Huệ) và 3 cửa khẩu phụ là Tân Hưng (huyện Tân Hưng), Long Khốt và Hưng Điền A (huyện Vĩnh Hưng). Cạnh đó, còn có 9 đường mòn, lối mở.


Theo ngành chức năng của tỉnh Long An, cùng với nạn buôn lậu, tình trạng đánh bạc đang là vấn đề làm đau đầu địa phương. Từ đầu năm 2009 đến nay, tại khu vực biên giới tỉnh Long An về phía Campuchia đã hình thành và đi vào hoạt động 7 casino và rất nhiều tụ điểm mang tính chất cờ bạc (đánh bạc, trường đá gà,...).

Tại khu vực Cửa khẩu quốc tế Bình Hiệp có 4 casino (gồm: Prây Vo, Rubi, 333 và casino Lucky). Khu vực Cửa khẩu chính Mỹ Quý Tây có 2 casino (My ny Som Rom và 999). Khu vực Cửa khẩu phụ Svai A Ngong (huyện Tân Hưng) có 1 casino (chưa đặt tên) nhưng đã bắt đầu hoạt động kể từ tháng 2/2011.


Trước sự mọc lên nhanh như "nấm sau mưa" của hệ thống các cơ sở mang tính chất cờ bạc ở khu vực biên giới về phía Campuchia, ngành chức năng tỉnh Long An đã khảo sát và được biết, mỗi ngày có khoảng 300 - 350 người đi sang Campuchia tham gia cờ bạc, trong đó có khoảng 80% là cư dân biên giới, số còn lại là dân ở các địa phương khác đến (như TP Hồ Chí Minh, Tiền Giang, Bến Tre, Vĩnh Long,...).

Tỉnh biên giới Kiên Giang cũng vừa công bố con số thống kê hiện có gần 600 người (chủ yếu là dân Kiên Giang) thường xuyên qua các casino và trường gà tại khu vực cửa khẩu Prey Chark, thuộc tỉnh Campốt (Vương quốc Campuchia) - đối diện với Cửa khẩu quốc tế Hà Tiên (Kiên Giang) tham gia cờ bạc ăn tiền. Hiện vùng biên giới Hà Tiên, trung bình mỗi ngày có từ 400 - 500 người sang Campuchia đánh bạc, trong đó có khá đông phụ nữ từ 30-40 tuổi. Số người qua biên giới đánh bạc tăng gấp nhiều lần vào các dịp lễ, Tết.

Theo ghi nhận của PV Báo CAND, tại cửa khẩu Prey Chark, hiện có đến 5 casino có trường gà đang hoạt động sôi nổi. Lớn nhất là sòng bạc Hà Tiên Vegas kiêm dịch vụ khách sạn quy mô 9 tầng.

Một thống kê mới đây của Cục CSĐT tội phạm về TTXH cho biết, hiện dọc biên giới Tây Nam (phía Vương quốc Campuchia) đã xây dựng 32 casino và tổ chức 26 trường gà dọc tuyến biên giới Việt Nam - Campuchia. Trong đó, giáp biên giới Tây Ninh 16 casino và 5 trường gà, còn lại các tỉnh Đồng Tháp, Bình Phước, Kiên Giang, Long An, Gia Lai, An Giang mỗi nơi thấp nhất 1 đến 6 casino và từ 2 đến 7 trường gà.

Nên tự giữ mình

Rất nhiều người dân từng sang bên kia biên giới đánh bạc cho biết, sở dĩ họ đi là do điều kiện đi đứng qua lại biên giới (ý nói thủ tục hành chính) giờ đây quá đơn giản. Kế đến là "hồi nào giờ chỉ thấy casino qua phim ảnh, nay muốn tận mắt... cho biết".


*

Trong casino Ha Tien Vegas, người đến tham quan và chơi bạc chủ yếu là người Việt Nam.

Một chủ xe ôtô ở An Giang kể thêm với tôi, các chủ casino thông qua môi giới đã tổ chức được cả mạng lưới "tiếp thị và khuyến mãi" đi sâu vào các tỉnh không gần biên giới kèm theo lời mời mọc hấp dẫn như: "Đưa một người đến casino thì được trả 300.000 đồng và được bao ăn uống". Và thực tế, người đến tham quan, tham gia đánh bạc tại casino được miễn phí vé vào cổng, ăn uống và các dịch vụ khác của casino. Vì vậy, các chủ phương tiện tìm mọi cách để lôi kéo, dụ dỗ người hiếu kỳ, nhất là phụ nữ và các con bạc chuyên nghiệp với lời kể về những khoản ưu đãi của casino để đưa rước khách và lấy tiền hoa hồng từ casino.

Và do không biết tự giữ mình nên đã có rất nhiều người thua bạc đến cháy túi, dẫn đến bao hệ lụy. Công an thị xã Hà Tiên (Kiên Giang) cách nay chưa lâu đã bắt đối tượng Nguyễn Văn Hòa (nguyên quán quận Tân Bình, TP Hồ Chí Minh) vì hành vi cướp tài sản sau khi thua bạc từ bên kia biên giới. Để kiếm tiền sang Campuchia đánh bạc tiếp, Hoà đến nhà người bà con ở thị xã Hà Tiên nói rằng đi công chuyện. Tuy nhiên, khi di chuyển trên đường Mạc Thiên Tích, gặp một phụ nữ đi chợ, hắn ta liền ra tay giật sợi dây chuyền 4 chỉ vàng 18K rồi bị bắt ngay sau đó.


Ở huyện Cai Lậy (Tiền Giang), Công an huyện từng thống kê có 5 đối tượng là chủ của 7 phương tiện xe ôtô, 186 đối tượng ở 18 xã, thị trấn (thường xuyên sang Campuchia tham gia đánh bạc.

Tháng 4/2011 vừa qua, Công an huyện này cũng từng bắt "hai lúa" Nguyễn Văn Sách (33 tuổi, ngụ ấp 3, xã Phú Cường, Cai Lậy). Theo hồ sơ vụ án, sau nhiều lần sang Campuchia (theo Cửa khẩu Bình Hiệp, Long An) tham gia đánh bạc đã thua với số tiền lên đến 700 triệu đồng, nên anh nông dân có máy gặt đập liên hợp này đã nảy sinh ý định cưỡng đoạt tài sản bằng cách dùng điện thoại tống tiền chủ tiệm vàng Phan Ngọc (khu 2, thị trấn Cai Lậy), đe dọa buộc chủ tiệm vàng này phải nộp cho đối tượng 500 triệu đồng, nếu không cả nhà sẽ bị giết chết, tiệm vàng bị đốt. Sau đó Sách đã dùng giấy CMND giả (mang tên người khác nhưng hình của anh ta), mở tài khoản.

Tuy nhiên, khi anh ta vào ngân hàng rút tiền thì các trinh sát Công an huyện Cai Lậy xuất hiện, bắt quả tang

*

Theo CAND


Tình trái ngang của gã “phi công trẻ“ Hai Lúa Có vợ con gia đình nhưng Đỗ Tây Nguyên (SN 1976, quê Trà Vinh) vẫn lén lút "lập phòng nhì" với một phụ nữ hơn mình gần chục tuổi. Kết cục của cuộc tình bất chính, phi công trẻ phải lãnh án tử hình về tội giết người tình, rồi may mắn được giảm xuống án tù chung thân. Bi kịch của chàng...