Truyện cổ tích chàng ngốc học khôn

*
trang chủ » Văn học nước ta » kho tàng truyện cổ tích vn » con trai ngốc học khôn

Kho tàng truyện cổ tích Việt Nam

Lời dẫn cùng một tác giả thực chất truyện cổ tích Lai định kỳ truyện cổ tích Truyện cổ nước ta qua những thời đại kho tàng truyện cổ tích nước ta Sự tích dưa hấu Sự tích trầu, cau và vôi Sự tích trái sầu riêng Sự tích cây tiết dụ Sự tích chim hít cô Sự tích chim tu hụ Sự tích chim quốc Sự tích chim năm-trâu-sáu-cột cùng chim bắt-cô-trói-cột Sự tích chim đa đa Sự tích nhỏ nhái Sự tích nhỏ muỗi Sự tích nhỏ khỉ Sự tích cá he Sự tích bé sam Sự tích nhỏ dã tràng cội tích bộ lông quạ và cỗ lông công cội tích tiếng kêu của vạc, cộ, dủ dỉ, đa đa và con chuột Gốc tích cái nốt bên dưới cổ con trâu Sự tích mẫu chân sau bé chó Sự tích cái chổi Sự tích ông đầu rau xanh Sự tích ông bình vôi Sự tích cây nêu ngày Tết gốc tích bánh chưng và bánh dày cội tích ruộng thác đao giỏi là truyện Lệ Phụng gọi Sự tích hồ gươm Sự tích hồ bố bể Sự tích váy Nhất dạ và bãi tự nhiên và thoải mái Sự tích váy đầm mực Sự tích sông nhà Bè tốt là truyện Thủ Huồn nguyên nhân sông sơn Lịch và sông Thiên Phù nhỏ bé lại? Sự tích đá Vọng phu Sự tích đá Bà rầu Sự tích thành Lồi Sự tích núi năm giới Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho hay là việc tích nhỏ mối Bò khủng bò bé Nữ hành giành bạc bẽo Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non Bụng làm dạ chịu đựng hay là truyện thầy hít Đọc kho tàng truyện cổ tích nước ta tập II của Nguyễn Đổng bỏ ra Đồng chi phí Vạn lịch Của thiên trả địa Nợ tình chưa trả mang lại ai, Khối tình với xuống tuyền đài chưa tan Nợ như Chúa Chổm Hồn Trương Ba, da hàng làm thịt Sinh con rồi bắt đầu sinh cha, sinh con cháu giữ công ty rồi new sinh ông Con vk khôn rước thằng chồng dại như cành hoa lài cấm bãi cứt trâu cứu vãn vật thiết bị trả ơn cứu giúp nhân nhân trả ân oán Đứa nhỏ trời tiến công hay là truyện Tiếc gà chôn mẹ Giết chó khuyên răn chồng bố mẹ nuôi nhỏ bể hồ nước lai láng, bé nuôi phụ huynh kể tháng kể ngày không đỗ ông nghè đã doạ hàng tổng Dì đề xuất thằng chết trôi, còn tôi đề nghị đôi sấu sành loại kiến mày kiện củ khoai Vận khứ hoài tô năng trí tử, thời lai bạch thủy khả thôi sinh Trinh phụ hai ck Kiện ngành nhiều To đầu mà dại, bé dại dái nhưng khôn Nhân tham tài nhi tử, điểu tham thực nhi vong giả dối như Cuội Của trời trời lại đem đi, giương đôi mắt ếch làm bỏ ra được trời nhì ông tướng Đá Rãi Lê Như Hổ đàn ông Lía anh em sinh năm tứ anh tài khổng lồ đúc chuông hay là việc tích trâu vàng hồ tây Thạch sinh Đại vương Hai xuất xắc là truyện thịt thuồng luồng Ông Ồ Âm dương giao chiến Yết Kiêu Lý Ông Trọng hay là sự tích Thánh Chèm Bảy Giao, Chín Quỳ người ả hòn đảo với giặc Minh Bợm lại chạm chán bợm tuyệt bợm già mắc bẫy cò ke Quận Gió nhỏ mối làm bệnh Bùi gắng Hổ Em bé nhỏ thông minh Trạng hiền Thần giữ lại của Kẻ trộm dạy dỗ học trò con mụ Lường con sáo và phú trưởng giả bé gà và con hổ nhỏ thỏ và bé hổ Mưu bé thỏ Bợm già mắc mồi nhử hay là mưu trí bọn bà Gái ngoan dạy ck Bà bự đười ươi nhỏ chó, con mèo và chàng trai nghèo khổ tín đồ họ Liêu cùng Diêm Vương kho báu truyện cổ tích việt nam của Nguyễn Đổng đưa ra Cố Ghép Ông phái mạnh Cường chũm Bu Quận He Hầu tạo ra Lê Lợi Lê Văn Khôi tía Vành Hai nàng công chúa nhà Trần vợ ba Cai Vàng người thợ mộc nam Hoa Người đầy tớ và người đánh cắp Ba đàn ông thiện nghệ đấng mày râu ngốc được kiện Người bầy bà bị vu vạ Tra tấn hòn đá Nguyễn Khoa Đăng sợi bấc đưa ra thủ phạm Phân xử tài tình Người bầy bà mất tích Tinh con chuột Hà Ô Lôi Miếng trầu kỳ diệu Tú Uyên Nợ duyên trong mộng từ bỏ Đạo Hạnh hay là sự việc tích Thánh Láng đại trượng phu đốn củi và nhỏ tinh bạn thợ đúc cùng anh học tập nghề Sự tích đình làng Đa Hòa con chim khách hàng màu nhiệm Cây tre trăm đốt tín đồ lấy cóc Cây thuốc cải tử trả sinh hay là sự tích thằng Cuội cung trăng Lấy chồng dê người lấy ếch Sự tích hễ Từ Thức fan học trò và bố con quỷ Hai cô nàng và cục bướu tín đồ hóa dế Thánh Gióng Ai cài hành tôi giỏi là chai nước khoáng thần bạn dân nghèo với Ngọc hoàng kho tàng truyện cổ tích việt nam của Nguyễn Đổng bỏ ra Sự tích công chúa Liễu Hạnh người thợ săn với mụ chằng quan tiền Triều xuất xắc là mẫu áo tàng hình Miêu thần hay là sự tích chuột và mèo con cóc liếm nước mưa Thầy cứu giúp trò Hai con cò và con rùa cô nàng lấy chồng hoàng tử bạn dì ghẻ ác độc hay là việc tích con dế có tác dụng ơn hóa sợ Huyền Quang phá hủy mãng xà gần cạnh Hải Tam và Tứ Bính và Đinh Hà rầm hà rạc Ông già họ Lê Tấm Cám Phạm Nhĩ con ma trả thù Rắn báo oán thù Rạch đùi cất ngọc tín đồ học trò và con hổ Sự tích đền rồng Cờn Quân tử bất lương đại vương Mũi nhiều năm Bốn cô nàng muốn lấy ông chồng hoàng tử Ông dài ông Cộc hay là việc tích thần sông Kỳ-cùng Sự tích tháp Báo ân vụ kiện châu chấu Bà ong chúa anh chàng họ Đào Duyên nợ tái sinh Mỵ Châu - Trọng Thủy hay là truyện nỏ thần cô gái con thần Nước mê con trai đánh cá quan âm Thị Kính Sự tích bãi nt nam Bán tóc đãi chúng ta Trọng nghĩa khinh tài Ả Chức cánh mày râu Ngưu tứ người chúng ta Người cưới ma vk chàng Trương Sự tích khăn tang Ngậm ngải tìm trầm hay là sự tích núi mẫu tử mẫu vết đỏ bên trên má công nương cánh mày râu ngốc học tập khôn trôi dạt của anh chàng ngốc hay la làm theo vợ dặn Thịt con kê thuốc chồng Hòa thượng và người thợ giầy Hai bằng hữu và nhỏ chó đá quý ông rể thong manh tạo cho công chúa nói được Rủ nhau đi kiếm mật ong cô bé lừa thày sãi, thôn trưởng và ông quan huyện Thầy lang cùng bất đắc dĩ Giận tao mày sống với ai tốt là truyện phượng hoàng đất tử vong của tứ ông sư nhì bảy mười cha Về kho tàng truyện cổ tích nước ta Đặc điểm của truyện cổ tích nước ta / 1 Đặc điểm của truyện cổ tích vn / 2 Đặc điểm của truyện cổ tích vn / 3 Đặc điểm của truyện cổ tích vn / 4 thử tìm xuất phát truyện cổ tích nước ta Lời sau sách Báo và tạp chí kho tàng truyện cổ tích nước ta từ phương diện một công trình phân tích Nhà cổ tích học tập Nguyễn Đổng đưa ra với bộ kho tàng truyện cổ tích việt nam Một vài ký kết ức về anh tôi Bảng tra cứu vớt tên truyện kho báu truyện cổ tích việt nam

Ngày xưa, tại 1 làng nọ có anh chàng Ngốc phụ huynh mất sớm. Ngày cha mẹ anh còn sống bao gồm cưới đến anh một người vợ và nhằm lại mang đến hai vợ ck một ngôi nhà, một đám vườn cùng vài sào ruộng. Nhưng thấy lẩn thẩn đần độn, vk anh tất cả ý định bỏ anh đi lấy tín đồ khác. Mang đến nên, sau khi cha mẹ chồng nối nhau qua đời, vk Ngốc cũng quăng quật về nhà cha mẹ đẻ hơn 1 năm trời ko trở lại. Giữa lúc đó có một thầy khóa góa vợ, thấy bà xã Ngốc coi được thì hy vọng lấy tranh. Bố mẹ vợ dở người vốn say mê của và ham chức vị nên nhanh chóng nhận lời. Bèn bảo đại trượng phu rể new cứ chuẩn bị lễ trang bị rồi làm cho lễ cưới bừa, dù Ngốc tất cả biết cũng không khá sức đâu nhưng mà kiện tụng, vả chăng bạn bè họ hàng nhà dở hơi chẳng còn có ai để nhưng bày vẽ. Về phía Ngốc, mặc dù bị bà xã bỏ, tuy nhiên anh cũng lần chần làm nuốm nào nhằm khuyên dỗ vợ trở về với mình, cũng chẳng nghĩ về gì đến chuyện thưa kiện, vì đối với anh, vấn đề đó khổng lồ lớn trắc trở quá, y như chim chích lạc vào rừng vậy.

Bạn đang xem: Truyện cổ tích chàng ngốc học khôn

Lật đật mà lại ngày cưới của đôi mặt đã đến. Dở hơi ta mặc dù biết, mà lại chẳng có ai bày mưu tính kế, phải anh cũng cứ để mặc. Mãi đến trước ngày cưới một hôm, một người đàn bà thôn giềng thương sợ Ngốc, bèn cho báo tin:

- Này anh kia, anh chuẩn bị mất vợ đến nơi rồi. Chỉ nội nhật ngày tê là chúng nó làm cho lễ cưới đấy. Anh bao gồm biết gì không?

- có biết, ngớ ngẩn đáp.

- Thế lý do anh ko làm biện pháp gì nhằm trị cho việc đó một mẻ?

- Tôi có biết phương pháp gì đâu, làm cầm nào bây giờ?

- chần chờ thì phải tới trường khôn với những người ta chứ!

* * *

Qua ngày mai, phái mạnh Ngốc dậy sớm quyết định đến lớp khôn một phen như lời bà láng giềng khuyên bảo. Anh cứ thẳng đường đi mãi. Khi mặt trời đang lên cao, anh vẫn chưa xuất hiện dịp học tập được dòng gì, vị mọi bạn còn bận công việc làm ăn uống của họ. Qua một bãi cỏ rộng, anh thấy một bè phái trẻ chăn trâu đang vui chơi vui vẻ. Anh sán lại gần, bỗng dưng nghe một đứa nói: - "Thênh thênh ngồi đám cỏ xanh hơn ngồi chiếu hoa". Dở người ta thấy lời nói hay hay, liền lẩm nhẩm học thuộc lòng.

Anh lại đi thêm một phần đường dài. Đến một bờ ruộng, anh thấy bao gồm một người đang lum khum bắt chuột. Tín đồ ấy hì hục đào lỗ, đặt hom, rồi đốt một nuốm rạ, quạt sương vào hang. Bỗng gồm một con chuột từ vào hang thò đầu thoát ra khỏi lỗ sắp tới chui vào hom, nhưng thấy láng người, lại thụt trở vào. Bạn kia giơ ngón tay chỉ cùng nói: - "Thập thò, thập thò, lo chẳng chết!". Lẩn thẩn ta thấy câu nói hay tuyệt lại lẩm nhẩm học tập thuộc.

Bỏ bạn bắt chuột, đàn ông Ngốc lại tiếp lục cuộc hành trình. Qua một cánh đồng khác, anh quan sát thấy có hai bạn lực điền tát nước, vẫn ngồi nghỉ ngơi dưới gốc cây, hút thuốc. Bạn này bảo người kia: - "Thượng điều tích thủy, hạ điền khan"<1>. đần độn ta mang đến là câu nói hay, lại lẩm nhẩm học tập thuộc.

Bấy giờ đồng hồ trời sẽ trưa, anh lại đi thêm một phần đường nữa. Trước phương diện anh thuộc dòng sông nước tan xiết. Giữa sông, anh bắt gặp có một chiếc bè gỗ sẽ xuôi dòng. Một ông lão mà anh chạm chán đứng ở trên đồi nhìn xuống chiếc bè, rồi chợt chốc thốt lên một câu: - "Đại mộc giữ giang bất đắc hồi cố"<2>. Ngốc ta mang lại là câu nói hay quá, lại lẩm nhẩm học tập thuộc.

Buổi chiều, trên tuyến đường về, anh đi sang một hàng cơm. Gồm hai tín đồ từ trong cửa hàng bước ra, phương diện đỏ gay, đang truyện trò với nhau rôm rả. Sau đó một lát, họ từ giã nhau, bạn này nói với người kia: - "Thôi, cơm trắng no rượu say, tôi xin vô phép, mai ta lên quan tiền sớm". Lẩn thẩn ta lại học thuộc lòng câu này. Cho như thế là sẽ đủ, và đi dạo suốt ngày sẽ mệt, bụng lại đói, phái mạnh Ngốc bèn trở về quê hương thổi cơm trắng ăn, rồi lên nệm nằm nhẩm lại phần đông câu vừa học. Đoạn ngủ quên dịp nào không biết.

Ngày hôm sau, đại trượng phu Ngốc ăn diện chỉnh tề đi sang trọng nhà cha mẹ vợ.

Khi mang đến nơi đang thấy khách khứa tấp nập, cỗ bàn bày la liệt, hai họ đang phân tách nhau ngồi ở trong tiệc. Dở hơi ta chẳng nói chẳng rằng lao vào cổng.

Một fan nhà chạy vào loan báo cho phụ huynh vợ đần và đại trượng phu rể mới biết là nam giới rể cũ tự nhiên và thoải mái không mời nhưng đến. Mọi người cười ồ tỏ ý khinh thường thường, dẫu vậy cũng bảo fan nhà ra mời ngây ngô vào xem hắn ta định làm gì cho biết. Họ không thể tinh được thấy lẩn thẩn ung dung ngồi phịch xuống một đám cỏ trước sân, vừa ngồi vừa nói câu nói trước tiên học được ngày hôm qua:

- Thênh thênh ngồi đám thảm cỏ hơn ngồi chiếu hoa.

Cho rằng lời nói đó có ý niệm thách thức, nhiều người dân từ chỗ coi thường xuyên Ngốc chuyển sang lo lắng. Bọn họ bèn đứng lố nhố ở cửa quan sát ra để dò thái độ. Ngốc vẫn ngồi, nhìn thấy họ, sực ghi nhớ tới câu đồ vật hai đang học được, ngay tắp lự chỉ ngón tay vào trong nhà mà nói:

- Thập thò, thập thò, lo chẳng chết?

Từ lo lắng, mọi fan chuyển sang hại sệt khi cảm thấy trong lời nói thứ nhì của Ngốc chưa phải chỉ là sự thách thức mà còn tồn tại ý ăn hiếp dọa.

Thầy khóa hết đứng lại ngồi, rấm rứt như sắp bao gồm tai vạ. Hắn bảo ba vợ: "Thằng này chưa phải ngốc nghếch như bố tưởng. Con nhận định rằng nó đã có thủ đoạn gì đây". Nhưng fan bố bà xã thì vẫn khinh thường Ngốc, đáp: - "Con chớ lo. Nó ù lì như 1 hòn đá. Ba dám đoan với con rằng nó chẳng gồm phá đám gì đâu!".

Tuy nhiên, ông cũng chỉ định cho mời phái mạnh Ngốc vào nhà, cơ mà chỉ gửi anh vào ngồi ở đa số mâm phía dưới giành riêng cho kẻ hầu người hạ. Đó là hạng cỗ kém đã không tồn tại nem, mọc, giò, chả, lại cũng không có rượu. Họ thấy ngây ngô ta vui vẻ bước vào ngồi lên chiếu. Với sẵn đói bụng, anh núm đũa bát ăn uống rất ngon lành. Bố vk bảo nhỏ dại chàng rể mới: - "Con thấy không. Thậm chí là nó cũng lần khần nhục. Ba nói gồm sai đâu mà". Tuy thế đang ăn, ngớ ngẩn ta cũng luôn luôn nhớ câu nói thứ bố đã học tập được, đề xuất anh hoàn thành lại, mỉm cười cợt nói:

- Thượng điền tích thủy, hạ điền khan.

Nghe câu đòi rượu uống một giải pháp rất văn hoa, thầy khóa sợ xanh cả mắt. Hắn bụng bảo dạ: - "Nó nói được gần như câu như thế thì nhất định nó không chịu để mất vk đâu, chỉ tại lão già khuyên răn dỗ, một nhì nói nó không biết gì. Thực chất nó đâu bao gồm ngốc như người ta tưởng. Câu hỏi này rồi đã lôi thôi to. Cái bởi khóa sinh không khéo bị lột mất, vị ta đang phạm đến danh giáo".

Nghĩ vậy, hắn biết là dại, ngay tức thì hầm hầm làm cho mặt giận, ném ra về. Thấy đấng mày râu rể bắt đầu toan bỏ lỡ cuộc, bố vợ chạy ra cố kỉnh sức níu hắn lại, bảo: - "Con cứ nghe cha ngồi lại nhưng mà dự cho chấm dứt đám cưới. Nó là thằng ngốc, nó nói gì thì nó cũng chẳng thể làm được gì sất". Những người dân khác cũng chạy ra giữ thầy khóa nghỉ ngơi lại. Trong lúc kẻ lôi người kéo xung quanh sân thì ở trong nhà người ta bưng rượu đến đến Ngốc. Cầm chén rượu, đần ta sực lưu giữ tới câu máy tư, anh nói ngay:

- Đại mộc lưu lại giang bất đắc hồi cố!

Thầy khóa sẽ chần chừ, nửa muốn về nửa muốn ở lại, tự dưng nghe câu nói ấy, liền bước thẳng ra cổng không ngoái cổ lại, vừa đi vừa lẩm bẩm: -"Nó "chửi chữ" bản thân đấy! cầm mà ông lão cứ một nhì bảo nó đần độn đặc". Thấy Ngốc ăn uống nói có suy xét khác trước, người ba vợ hôm nay mới chột dạ, sai tín đồ ra tiếp đần tử tế. Sau khoản thời gian uống mấy chén bát rượu mặt đã đỏ gay, chàng Ngốc để đũa vùng dậy ra về. Đến sân, anh còn ngoảnh lại nói nốt câu nói cuối cùng:

- Thôi, cơm trắng no rượu say, tôi xin vô phép. Mai ta lên quan lại sớm!

Cả công ty nghe câu nói dõng dạc bao nhiêu hồn vía mọi lên mây. - "Thằng này nó dọa đi khiếu nại đây! chắn chắn đã có đứa nào làm cho thầy đến nó. Đành đề nghị bảo đàn bà trở về cùng với nó, không thì oan gia". Tuy nghĩ vậy, bố vợ Ngốc vẫn không tin là ngớ ngẩn đã rất có thể biết mặt đường kiện cáo, bèn mang đến tên bạn nhà là Kềnh chạy sang trọng nhà ngu rình coi Ngốc làm gì để biết mà lo liệu.

* * *

Chàng gàn từ nhà cha mẹ vợ trở về tiến công một giác ngủ say. Khi tỉnh dậy thấy trong fan ngứa ngáy nặng nề chịu, liền túa áo xoay trần bắt rận.

Giữa thời điểm đó Kềnh đã lén cho tới trèo lên một cây ổi ở góc vườn, quan sát vào hành lang cửa số để nghe ngóng. Hắn chỉ thấy đần quay sườn lưng về phía mình, tín đồ đang cúi cong người xuống trước một thiết bị gì trăng trăng. Kềnh bụng bảo dạ: - "Có lẽ hắn vẫn viết 1-1 kiện". Trong tâm hồi hội, Kềnh nín thở lắng tai nghe. Thời gian này, đần độn ta bắt được hai nhỏ rận lớn, bèn reo lên:

- A! Thằng Đực và bé Cái! yêu cầu giết<3> chúng mày mới được!

Kềnh giật thót mình. Hắn lúng túng đến tái mặt. Vì chưng Đực và Cái đó là tên vợ chồng lão chủ nhà hắn. Hắn nói thầm: - "Như vậy là hắn đã viết tên ông bà chủ mình vào đơn".

Xem thêm: 'Phim Hiep Dam Moi Nhat Ban Japan' Search, 'Phim Sex Hiep Dam Nhat Ban' Search

Kế đó, Kềnh lại nghe tiếng dở hơi nói:

- Lại thằng Béo, giết.

Béo là tên gọi thây khóa. Kềnh vẫn ráng lắng tai nghe. Tiếng của dở hơi lại vọng ra:

- Lại bé Lớn, giết.

Lớn là tên vợ Ngốc. Kềnh vẫn lắng tai. Lại sở hữu tiếng của Ngốc:

- À! Thằng Kềnh! Giết, giết.

Kềnh sửng sốt: - "Không ngờ hắn viết cả tên bản thân vào đơn. Thật là tai vạ". Bèn tụt xuống đất rồi chạy vào trong nhà van lạy, nước đôi mắt giàn giụa:

- Thưa ông, ông tha mang lại con. Việc gả bán là sinh sống ông bà công ty của nhỏ và thầy khóa cả. Phận con là đầy tớ, gồm biết gì đâu. Xin ông sinh phúc tha cho, đừng viết tên nhỏ vào đơn! ngây ngô nói:

- Vậy thì, ngươi hãy về bảo cùng với ông bà yêu cầu trả bà xã cho tao.

Nghe nói, Kềnh bố chân tứ cũng chạy về. Đến nhà, hắn vừa thở hổn hển vừa đề cập lại hầu như việc. Bà mẹ vợ ngu bảo chồng:

- Thôi ông ạ! Vô phúc đáo tụng đình! Bảo con cần mẫn trở về cùng với nó đi thôi. Trả lễ lại cho thầy khóa! Đừng nhằm của vào nhà ngẫu nhiên vô vắt đội nón ra đi!<4>.

KHẢO DỊ

Về chỗ đông đảo câu đần độn học được, bạn Nghệ-an với Quảng-bình bao gồm kể khác đi, ví dụ cụ cho câu: "Thênh thênh ngồi đám cỏ xanh hơn ngồi chiếu hoa" bởi câu: "Tọa non xanh xem bằng giường ngọc", xuất xắc "Tọa thảo mao ngoài ra tịch thượng"<5>. Lại một câu khác đần độn học được của một tín đồ thốt ra lúc thấy tất cả con diều xuất hiện, những con chim khác bay tán loạn: "Nhất điểu vãng, vạn điểu phi" (hay là "nhất điểu lai, vạn điểu kinh"<6>). Câu này được ngốc ứng dụng vào tầm khoảng chàng rể và một số người khác ném ra về.

Nhiều dân tộc bằng hữu cũng gồm truyện tương tự, chỉ khác bỏ ra tiết. Sau đó là truyện của người Mèo:

Một con trai Ngốc đi ở, đem được phụ nữ phú ông. Phú ông một hôm tìm biện pháp cho đàn ông rể đi buôn xa nhằm gả con gái cho người khác. Bèn giao mang lại rể bố trăm đồng với một cái "lẩu" dặn buôn lúc nào bạc đầy "lẩu" hãy về. Gàn đi với mấy người điều khiển buôn và những lần nghe được câu nào xuất xắc thì nhẩm rước thuộc lòng lại lấy tiền ra thưởng. Khi hết tiền vốn, tuy bắt đầu học được năm câu, tuy vậy Ngốc cũng về.

Khi về đến nhà phú ông thì người ta sẽ tổ chức ăn hỏi linh đình. Một bạn mách cho anh biết phú ông sắp đến gả vợ cho kẻ khác. Ngây ngô vẫn bình thản nói câu nói đầu tiên học được:

- nặng nề thì khó, ta cũng chỉ đi gồm một lần.

Nghe nói, phú ông mời dại dột lên công ty dọn cơm trắng cho ăn uống nhưng mâm chỉ bao gồm một dĩa cơm nguội, một chén bát canh suông. đần độn nói câu máy hai:

- dòng ao này sâu thì sâu thật, nhưng không có cá.

Nghe nói, phú ông sai fan dọn thêm rượu thịt mang đến anh. Thấy Ngốc ăn nói sâu sắc, phú ông và mọi bạn nấp quanh nhìn xem thái độ như vậy nào. Ngu lại nói câu trang bị ba:

- loài ruồi nhặng bám đầy quanh, thối quá!

Họ tưởng đần độn nhiếc mình đề nghị họ tản ra. Chỉ có vợ Ngốc mặc quần áo cưới mang đến gặp. Gàn lại nói câu thứ tư:

- Cây hoa tươi cành cây sum suê đẹp mắt thật, tuy vậy mục ruỗng từ lâu.

Nghe nói, vợ Ngốc ngồi khóc, trách ba làm hại. đần ăn dứt đứng dậy ra về, luôn nhớ nói câu cuối cùng:

- Dân ko tài làm cái gi cũng khó, quan tài giỏi làm gì cũng dễ, sướng độc nhất vô nhị chỉ gồm làm các bạn với bên quan.

Phú ông tưởng dở hơi đi kiện quan cần lật đật điện thoại tư vấn Ngốc trả lại vợ<7>.

<1> Câu này nghĩa là: ruộng trên ứ đọng nước, ruộng bên dưới khô.

<2> Câu này nghĩa là: cây gỗ béo trôi sống sông cần yếu quay trở lại.

<3> giờ đồng hồ "giết", có một số trong những địa phương vạc âm nghe dễ dàng lẫn với giờ đồng hồ "viết".

<4> Theo Lê Doãn Vỹ. Sách của con trẻ nhỏ, số 5 (1940) vẫn dẫn; và theo lời kể của bạn Hà-tĩnh.