Sống không vì mình trời chu đất diệt

Có lẽ trong những chúng ta, ít nhiều người đã có lần nghe qua câu nói: “Người không vày mình, trời tru đất diệt”.

Tuy nhiên fan nghe thì nhiều, người dùng thì lắm, nhưng tín đồ hiểu được hàm nghĩa chân thiết yếu của câu nói đó lại chẳng bao gồm mấy ai. Với cũng do lẽ này mà ngày nay có rất nhiều người vày hiểu sai mà làm hồ hết điều xứng đáng lẽ không nên làm, phạm cần những điều không nên phạm.

Bạn đang xem: Sống không vì mình trời chu đất diệt

“Người không vị mình, trời tru khu đất diệt” vốn dĩ khởi nguồn từ một câu nói trong Phật giáo: “Phật thuyết thập thiện nghiệp, nhân sinh vị kỷ, thiên tởm địa nghĩa, nhân bất vi kỷ, thiên tru địa diệt” <1>. Vày đó, nó cũng mang theo bốn tưởng của phòng Phật, tuy nhiên lại bị con người thời nay hiểu sai, dẫn tới các kiến giải lệch lạc.

“Nhân bất vi kỷ, thiên tru địa diệt”, nguyên chữ “Vi” ( 為) tại chỗ này có nhì âm đọc và cũng có thể có hai nghĩa không giống nhau, một tức thị “học”, còn một nghĩa không giống là “do, vì”. Hàm nghĩa chân chính của câu này phải được hiểu là: “Một bạn mà không cơ mà tu dưỡng bản thân thì ắt sẽ không còn thể bao gồm được vị trí trong trời đất”.

Tiếc thay thời buổi này nhiều người lại phát âm nó sang một ý khác: “Người nhưng mà sống không nghĩ đến lợi ích của phiên bản thân bản thân thì trời tru đất diệt”. Vậy phải họ xuyên ngày không dứt suy tính thiệt rộng về bạn dạng thân, suốt cả ngày không xong xuôi tranh đấu hơn thua, chỉ vì chưng chút lợi ích nhỏ tuổi nhoi cơ mà lục thân không nhận, vạn ác bất từ, chỉ cần phải có được chút lợi trước mắt cho riêng bản thân họ chuẩn bị không chừa bất cứ thủ đoạn nào, không ngại bất kể điều ác nào cơ mà không làm.

Phật gia giảng: Không gần kề sinh, ko đạo tặc, không loạn ngữ, không ác miệng, ko tham dục tà dâm, không có tác dụng ác – như vậy new là vì mình.

Xem thêm: Thực Hiện Và Nhận Cuộc Gọi Điện Trên Máy Tính Tới Điện Thoại

*
Đây vốn là lời nói có nguồn gốc từ Phật Giáo, nhưng lại qua thời hạn hàm nghĩa chân chính đã trở nên mai một đi… (Ảnh: dlshq.org)

Nhân quả tuần hoàn, gieo ác thì gặp mặt hung, vậy nên không sinh sản nhân ác mang lại mình bắt đầu là sống vì mình. Tín đồ không bởi vì mình trời tru đất diệt, đó cũng đó là một vòng tuần trả không hồi kết, lập đi lập lại ko ngừng.

Theo quan liêu niệm ở trong phòng Phật, người sống do mình chính là xem thường danh lợi, coi nhẹ công danh, sản xuất phúc có tác dụng lành, từ vứt vị tư, vì tín đồ mà suy, vì người mà nghĩ. Mặc dù thế có một vài người, đặc biệt giới yêu đương nhân thời nay đã hiểu sai chân thành và ý nghĩa của nó mà chỉ vì chưng lợi nhuận mà làm mặt hàng độc, mặt hàng gian, tất cả chỉ việc mang lại lợi nhuận cho doanh nghiệp thì họ đều chuẩn bị sẵn sàng kinh doanh. Trên bề mặt là cứ tưởng họ đang sinh sống và làm việc vì mình, kỳ thực họ chính là đang hại người hại mình nhưng tự thân ko biết.

Trong “Tả Truyện” bao gồm viết: “Thái thượng hữu lập đức, kỳ sản phẩm hữu lập công, kỳ trang bị hữu lập ngôn, mặc dù cửu bất phế, thử chi vị bất hủ”, nghĩa là, tối đa là lập đức, tiếp nối là lập công, sau nữa là lập ngôn, lập ngôn lâu đời không truất phế bỏ, thì gọi là bất hủ. Ở đây chúng ta có thể thấy, so với các bậc hiền nhân khi xưa thì việc đặc trưng nhất của làm người chính là lập đức, kế tiếp rồi new là lập công, sau cùng mới là lập ngôn, tạo lừng danh cho muôn đời sau.

Đối với bài toán kết giao đồng đội hay giao thương buôn bán thì cổ nhân luôn luôn đặt nguyên tố tiêu chuẩn đạo đức làm trọng. Khi kết giao một bạn thì trước tiên đề nghị xem nhân phẩm của họ thế nào, sau rồi bắt đầu tính đến những yếu tố khác. Do một người không tồn tại nhân phẩm thì cấp thiết lập thân, lập nghiệp. Một người sống tất cả tu dưỡng đề xuất là tín đồ coi trọng Nhân, Tín, Lễ, Nghĩa, tu dưỡng bản thân đó là sống cho mình một cách đúng chuẩn nhất. Vì chưng khi một người có đủ đầy phẩm giá ắt cũng trở thành có đầy đủ đầy hạnh phúc, hay lạc.