Nước sông quên đặng quên tình

Đây là truyện ngôn tình cổ đại trước tiên mình gọi (vốn định thí nghiệm với cỗ Bộ Kinh trung ương trước nhưng thấy bảo phim bám đít truyện yêu cầu thôi). Bản thân vốn không nhận xét cao văn phong ngôn tình, nhiều lúc nghe như phong cách ngôn ngữ giao tiếp trong đời sống chắng tất cả tính “ văn chương” gì cả. Vì vậy luôn luôn dè đặt với ngôn tình cổ trang bởi cung cách nói chuyện, phong thái, lối sống của người xưa, đặc biệt là người sống trong cung luôn luôn rất mực thước. Có rất ít tác giả có sự đọc biết, nghiên cứu và phân tích kĩ lưỡng về bối cảnh lịch sử, biện pháp sống của họ để có thể biểu đạt chính xác hoặc là biết nhưng không đủ tài để tả. Đông Cung là truyện đưa tưởng về bối cảnh và thời đại vì thế không sợ xô lệch lịch sử thế nhưng khi đọc mình vẫn không khỏi bế tắc với biện pháp hành văn của tác giả. Truyên được đề cập theo ngôi vật dụng nhất, nhân đồ gia dụng xưng tôi là tè Phong. Dù biết thanh nữ là cô gái nhí nhảnh, lại xuất thân tự miền thảo nguyên hoang dại nên rất có thể không câu nệ lắm về vụ việc phép tắc ( hơi tương đương Tiểu Yến Tử vậy). Nhưng dù sao phụ nữ cũng đau đề nghị là cô nàng giang hồ, nàng là một trong công chúa từ vào trứng nước. Vậy mà lại cách người sáng tác kể lại đa số lời đàn bà tự nói cùng với mình đôi khi nghe rất “thô”, văn phong chẳng khác gì hiện đại, tè Phong đâu tất cả xuyên ko gì đâu, nhất là đoạn này (mình không thấy ai mô tả hôn là gặm đùi gà)

Sau cùng tôi mới vừa hé miệng, tính gào to, cánh tay hắn lại siết chặt, tôi càng bị áp sát, tôi vừa định mở mồm, vị giác hắn đã xả thân trong.

Bạn đang xem: Nước sông quên đặng quên tình

Buồn ói quá đi mất!

Tôi nổi da con gà toàn thân, phần lông nhỏ cũng dựng đứng cả lên, vậy nhưng hắn gặm môi tôi áááááááááááá! Đấy là môi của tôi! Nó chưa phải móng giò! Cũng không phải gà nướng! Càng không hẳn đùi vịt đâu nhé! Hắn ôm tôi rồi gặm ngon lành….hắn vừa gặm vừa lần dò quần áo, may mà trên thắt lưng có 1 nút chết, nếu như không vạt áo đã bị hắn xé toang rồi, giờ mang đến váy cũng sắp tới bị hắn xé thì tôi khỏi sống nữa mang lại xong

Căm! Uất! Lắm! Rồi!

Tôi liều mạng gặm hắn 1 cái, nắm rồi gập chân hung hăng đá hắn!

Hay đoạn này: Tôi níu chặt vạt áo hắn, học biện pháp hắn, gặm môi hắn, đùi con gà đùi con gà đùi kê này….cứ coi như đang gặm đùi kê vậy! Tôi gặm! Này thì gặm! Gặm gặm gặm!

Phỉ bổ Tư Tồn được ca ngợi là “bi tình thiên hậu” 1 trong bốn tứ đái thiên hậu. Nói chung, phong cách của bà chính xác là buồn cơ mà không đọng lại lâu. Và băn khoăn có đề xuất mình tâm hồn sắt đá không mà đọc những truyện của bà cho dù rất thảm kịch nhưng cơ mà sorry, em chẳng thấy buồn gì cả. Bởi đơn giản, mẫu mâu thuẫn, giằng xé, âm mưu trong truyên không được thuyết phục để dẫn đến bi kịch. Điểm vô lý thì vô kể chất đống. Có xúc cảm tác mang đang cố gồng lên để mang nước mắt tín đồ xem (giống với một số tác phẩm của Tân Di Ổ). May thay, Đông Cung ko nằm trong những đó. Sự bi kịch ở đó là hợp lí ,“ xứng đáng buồn”, nhân vật không cư xử tựa như những kẻ thiếu óc để tiêu cực hóa vấn đề. Cụ là đã đáng khen rồi.

Định mệnh bắt đầu từ tư năm trước, nàng tiểu thư của đất nước Tây Lương xinh đẹp, thoải mái tự tại, luôn được vua phụ vương yêu chiều hết mực, tiểu Phong tình cờ gặp mặt và yêu gắng Tiểu Ngũ – chàng trai buôn chè đến từ Trung Nguyên. Thiếu nữ trao mang đến hắn tình thân đầu đời trong sạch và thanh khiết nhất. Hắn cũng đã bị rung động nàng, tình nguyện bắt một trăm con đom đóm để đưa nàng về làm cho vợ.

Thế nhưng, đau buồn thay, bi kịch xảy ra vào ngày cưới của nàng. Tây Lương bị Trung Nguyên xâm lược. Bộ tộc Đột Quyết bị gần kề hại sản phẩm loạt. Cô bé mất vớ cả chỉ với sau một đêm: gia đình, fan thân, bạn bè, khu đất nước. Đám cưới với cố Tiểu Ngũ mà nữ giới yêu ấy cũng tan thành mây khói. Giờ phút gắng Tiểu Ngũ bỏ đi trong nghi thức trao dây sườn lưng cho phái nữ cũng là lúc đàn bà đã vĩnh viễn không đủ chàng. Do chàng đâu đối kháng thuần là anh chàng nghèo bán chè kia đâu.

Khi phái mạnh leo lên ngựa, quý ông ngay nhanh chóng lột khía cạnh nạ thật của bản thân – thái tử Trung Nguyên, Lí thừa Ngân. Phải, chính hắn là vậy Tiểu Ngũ mà thanh nữ yêu đó. Hắn chính là người trực tiếp liền kề hại hàng vạn người của quê hương nàng. Hắn biến đàn bà thành kẻ “ cõng rắn cắn gà nhà” tiếp cận nàng, lợi dụng nàng. Thiếu nữ hiểu rằng toàn bộ chẳng buộc phải là tình cờ. Hắn đã sắp đặt hết trường đoản cú trước. Cả nhà nàng rơi vào hoàn cảnh cái mồi nhử của hắn mà không có bất kì ai biết. Sụp đổ, thuyệt vọng tột cùng, nàng đưa ra quyết định trả giá cho sai trái của mình bằng phương pháp nhảy xuống sông Quên. Nàng mong muốn quên đi vớ cả, gạt bỏ tình yêu thương với hắn. Nhưng có một điều phái nữ không ngờ tới, hắn cũng khiêu vũ xuống đó thuộc nàng.

Nhưng bi kịch chẳng dừng lại ở đấy. Phụ nữ cùng hắn được cứu sống. Cô gái được phong là Thái tư phi, trở thành công xuất sắc chúa cầu thân với đk Tây Lương là chư hầu của Trung Nguyên. Nút thắt là tại vị trí cả hai gần như mất trí nhớ. Họ không còn kí ức gì về chuyện xẩy ra 4 năm trước.

Nàng tuy nhiên Thái tử phi, chủ nhân của Đông Cung nhưng chỉ là vợ ck trên danh nghĩa cùng với hắn. Thê tử hắn sủng ái là Triệu Lương Đệ kia. Thiếu phụ cũng chẳng bi thương bận tâm, Ngược lại, hắn chẳng khi nào đặt chân mang đến Đông Cung này càng khiến nàng cảm thấy tự do. Nữ giới vốn sống phóng khoáng, Đông Cung tù túng thiếu kia sao nhưng giam được nàng. Cô gái trốn thoát ra khỏi cung, đi dạo kĩ viện, uống rượu, xua băt cướp. Cuộc sống thường ngày này mặc dù chẳng vượt hạnh phúc, hằng đêm nàng vẫn giỏi nhớ về cha mẹ, quê hương thế nhưng người vợ vẫn rất có thể sống được. Chẳng phải chỉ cần nàng yên ổn bình có tác dụng Thái tử phi thì Tây Lương sẽ không bị đe dọa sao.

Thế dẫu vậy trời xanh trêu người. Thương hiệu Lí thừa Ngân kia, thiếu nữ với hắn như chó cùng với mèo. Hễ cứ chạm mặt nhau là bao biện nhau om sòm. Bạn nữ chẳng chạm gì tới Triệu Lương Đệ của hắn vậy nhưng mà hắn luôn luôn vô cớ tạo sự với nàng. Hắn luôn cho rằng bạn nữ cố ý gây khó khăn dễ cho tất cả những người con gái hắn yêu. Hắn rình rập đe dọa nàng, mắng nàng, đụng tay đụng chân với thiếu nữ rồi thậm chí là truyền tai lẻo với thái hậu. Thanh nữ cũng chẳng vừa, không bao giờ chịu thua. Họ cứ cốt truyện nói lại, tiến công nhau, chửi nhau tựa như những đứa trẻ cho tới khi mệt lử mới thôi. đấm đá bạo lực vậy thôi chứ thời gian này, giữa thanh nữ với hắn chẳng thiếu hụt những khoảng thời gian rất ngắn ngọt ngào. Tất cả một phân đoạn làm mình thấy rất bi thảm cười :

Hắn bị tôi đá trúng 1 bên, không hề nhúc nhích nổi. Tôi nhảy dậy, lao như bay, ngồi thụp xuống lặt thanh đao của A Độ lên, cứa 2 3 nhát mang lại đứt phăng lô dây dợ nhì nhằng trên tay, chấm dứt xuôi tôi đang kề đao tức thì cổ hắn: “Lí quá Ngân! lúc này ta liều mình với ngươi!”

Lí vượt Ngân thẫn thờ liếc tôi 1 cái, vừa cúi đầu nhìn thanh đao, tôi dí đao gần kề thêm chút nữa, uy hiếp đáp hắn: “Chuyện ngày từ bây giờ không có thể chấp nhận được ngươi được tiết lộ ra ngoài, bởi không ngay về tối nay ta đã sai A Độ mang đến giết ngươi!”

Lí thừa Ngân chống tay chễm chệ ngồi, như thể mặt cổ chẳng hề tất cả thanh đao sắc bén ko gì đọ được, bỗng đâu biến thành một kẻ vô lại: “Chuyện gì ngày hôm nay—-mà không chất nhận được ta được tiết lòi ra ngoài?”

‘Chuyện ngươi hôn ta, còn nữa….còn….hừ! cho dù gì đi chăng nữa, chuyện từ bây giờ cấm ngươi không được đề cập đến! bởi không ta mang lại ngươi bị tiêu diệt ngay trên chỗ!”

Hắn lại dí cổ lại gần lưỡi đao hơn: “Thế phái nữ giết ta luôn đi vậy….nàng như vậy là mưu sát tướng công đấy nhé! Còn nữa, thiếu nữ mà dám động đến một gai lông măng của ta thôi, phụ hoàng của ta mau chóng sẽ dấy binh, đi tấn công Tây Lương của những nàng!”

Hắn dường đường là hoàng thái tử một nước, trước mặt fan khác luôn tỏ vẻ uy nghiêm, lạnh lùng. Vậy mà lại khi đối diện với nàng, hắn lại để đàn bà năm câu ba điều gượng nhẹ lại, hắn nói một thì bạn nữ nói hai. Nàng thậm chí còn còn đánh hắn, làm cho hắn bị thương cơ mà hắn chẳng khi nào để ý. Hắn ra tay lại thì cũng chỉ cần để chọc phụ nữ tức điên lên. Hắn rất yêu thích muốn coi khi nữ tức giận thì có thể làm đều gì. Vào hoàng cung giả trá này, phái nữ là vật dụng chân thật, đơn thuần nhất. Hắn biết mình đã thích nàng, chỉ là, biện pháp thể hiện tình yêu thương của hắn khôn cùng sai lầm.

Đúng là oan gia rồi cũng thành yêu. Sự cảm kích của tiểu Phong với Lí thừa Ngân khi hắn đỡ một mũi tên cho mình dần dần cũng biến thành tình yêu. Nhưng mà số phận nghiệt ngã. Lúc cô gái phát hiện nay mình đã bị rung động hắn thì cũng là lúc kí ức 4 năm kia ùa về. Vớ cả, toàn bộ mới chỉ như ngày hôm qua. Nỗi đau trước kia lại một đợt nữa khắc sâu trong lòng trí nàng. Chị em lại chỉ rất có thể trách bản thân xuẩn ngây ngô đem lòng yêu thương hắn lần nữa. Tiếng đây, thiếu nữ làm sao đối diện với hắn, cùng với tình yêu dành cho hắn đây? thanh nữ ý thức hắn chưa hẳn là kẻ giỏi đẹp gì. Nếu như hắn biết phụ nữ yêu hắn, hắn khăng khăng sẽ lại tận dụng nàng làm nên bao nhiêu vấn đề nữa. Nàng chưa hẳn là quân cờ trong tay hắn, đàn bà phải kiếm tìm cách thoát khỏi hắn. Và nàng quyết định dùng tử vong để giải thoát. Lí vượt Ngân đã không còn đi nữ mãi mãi.

Xem thêm: Ứng Dụng Chỉnh Sửa Ảnh Cho Lumia, Phần Mềm Chỉnh Sửa Ảnh Trên Windows Phone

Có đa số chúng ta đọc đặt câu hỏi Lí vượt Ngân gồm yêu đái Phong không. Chắc hẳn rằng là yêu. Cố kỉnh nhưng, không giống với tình thương của đái Phong, nó không solo thuần cùng lẫn tạp chất. Hắn vẫn tính kế cùng với nàng, không những một lần đưa bạn nữ vào tình thế nguy khốn để bắt được bạn hắn muốn. Trong truyện này hắn vừa đáng trách vừa xứng đáng thương. Vẫn biết từ bỏ xưa mang đến nay để lên cái ngôi vị cửu ngũ chí tôn ấy khó khăn biết bao, có nhiều việc là do bất đắc dĩ. Cơ mà dù núm nào đi nữa, hắn cũng tấn công giá quá thấp Tiểu Phong. Hắn chẳng áy náy khi lừa nàng 1 phần vì mặc dù hắn làm những gì cũng sẽ đảm bảo an toàn không tác động tới tính mạng con người của con gái phần không giống vì chắc hẳn rằng hắn nghĩ người vợ sẽ ở mặt hắn trong cả đời khi hắn lên làm vua rồi thì vẫn đền đáp mang lại nàng. Tuy vậy hắn đang nhầm. Bạn nữ ngây thơ chứ không ngốc. Người vợ không bao giờ lợi dụng tín đồ khác thì cũng trở thành không lúc nào chịu được fan khác làm vật với mình rộng nữa này còn là người nàng yêu. Thiếu phụ đã trọn vẹn mất lòng tin vào hắn, thậm chí còn sợ hắn, đề phòng hắn.

Tất nhiên, hắn cũng rất đáng thương. Vị hắn là fan sẽ ngồi lên ngôi vị đế vương, hắn tất yêu cho chị em một tình yêu hoàn toản như bao tín đồ khác. Cho dù hắn có muốn nhưng cũng không thể. Ngẫm lại, có thể thấy hắn đã làm tương đối nhiều điều để bảo đảm nàng. Hắn đầu gối tay ấp cùng với Triệu Lương Đệ kia để đưa cô ta có tác dụng lá chắn bảo vệ nàng, ngay từ trên đầu hắn đã tất cả ý định đưa thiếu nữ lên làm hoàng hậu sau khi hắn lên ngôi. Nếu hắn không che phủ cho nàng, liệu một cô gái hiền lành, ko có gia đình làm chỗ tựa như nàng hoàn toàn có thể ung dung làm cho một hoàng thái tử phi thoải mái tự tại trong cả 3 năm như vậy không? chắc chắn rằng là không. Hắn không sủng ái thanh nữ vì không muốn đẩy thiếu nữ vào trận đánh thâm cung. Tuy thế hẵn vẫn ghen tuông với nỗ lực Tiểu Ngũ, Tiêu Kiếm đó thôi.

Tiểu Phong, chớ trách hắn nữa. Khi phụ nữ ra đi, hắn đã và đang phải một mình gặm nhấm nỗi đơn độc trong suốt 30 năm còn lại rồi. Hắng không màng đến tửu sắc. Hắn tự huyễn hoặc mình nàng vẫn còn đó sống. Thiếu phụ chỉ là giận hắn mà quăng quật về Tây Lương thôi. Hắn không thể tin cô gái đã chết vì bí quyết hắn đối xử với nàng.

Xin kết thúc nội dung bài viết bằng rất nhiều câu hát đầy ám ảnh cuối truyện:

“Có con cáo nhỏ dại ngồi trên hễ cát, ngồi trên rượu cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng.Ô thì ra không hẳn nó đang ngắm trăng, cơ mà đang ngóng cô nương chăn chiên trở về…Có bé cáo bé dại ngồi trên hễ cát, ngồi trên động cát, sưởi nắng.Ô thì ra không hẳn nó đã sưởi nắng, mà đang ngóng cô nương cưỡi chiến mã đi qua…”