Người buông có người nắm

*

Sao chép

bài bác hát: tín đồ Buông Có fan Nắm - KindyADừng lại đi em....ở nơi không hạnh phúc...Dẹp nụ cười đầy giả tạo thành anh biết thực ra em bửa gục...Trên bàn tay của người đó....đôi vai của bạn đó...Và giờ em mất hết toàn bộ thì cũng 2 chữ là người đó...Đừng nỗ lực gọi kỉ niệm...khi 1 tín đồ cố im imĐừng phân tích và lý giải thêm gì nữa hãy cứ giữ rước 1 nỗi niềm...Rồi quên béng đi...tại sao nỗi nhức em lại nhớ...Trong lúc trước đôi mắt em là hy vọng và rồi tác dụng anh lại chờ...Uk...anh khờ lắm là khi...chọn tuyến phố ko lối thoátAnh cũng sợ lắm nhiều lúc con con đường này dần bị bào mònDo tâm thần kẻ ngóng đợi...uk..cứ tới rồi lại lui...Đứng ko yên...ngồi ko vững...ko còn thấy mới nhưng lại vuiVì cảm giác ko trùng lập cùng với ai mà dựa trên nhìu lầnAnh mệt nhọc mõi ..đúng...có thời điểm anh cầu 1 lần được dừng chânNhưng không...không làm đc...anh cứ hết hóng rồi lại trông...Sau bao lần ráng từ bõ nhưng mà anh vẫn tiếp tục ngóng rồi lại mong...Hook:Sống vui em nhé vì lúc 1 người sẽ ra đi...Em ko thể níu tốt kéo mặc xác bạn ta...bước rời khỏi vìKhoảng bí quyết là lỗ hở chia cắt 1 nữa của niềm tin...Và khi thật sự hết cảm hứng là lời chia tay trong điềm tỉnh...Có chối chối nhiều khi trái tim ko nhói nhói những khiCảm thấy hoảng loạn rối nhiều lúc anh lại muốn xóa xóa mờ điNhững kí ức ghi nhớ về em...lạc lõng cứ bước tìm về đêmLà khi trận mưa ấy nặng nề thêm...hòa rã nước mắt làm sao kềm...x2Ver:Sự vô trọng tâm trong giá cảm....là điều em ban choChẳng lẽ tư biện pháp 1 người nam nhi chỉ hoàn toàn có thể dừng lại nút đóAnh không ngại chuyện ko khó mà chỉ muốn có một cái kết...Ko rất cần được đẹp cơ mà cũng chớ đau....sau chặn đường dài quá mỏi mệt...nói cười...nhưng chẳng vui...là lối sinh sống anh từng ngày...người vui...... Khi xua đuỗi cũng đều có người bấu chặt bàn tay...sai lầm là ai đây....trách nhiệm bên trên vai anh run rẫy..nước mắt kia từ đâu đây.....bật cười cợt là thiết bị giả sinh sản đấyanh thấy 1 giấc mơ....nhưng không kết...em đã xóa rồi....cho anh 1 lần thôi em ngắm nhìn chút không nhiều sao lại xóa vội....nói dối đó...ko mơ đâu...bởi vị ý định anh đúng vậy...nhưng sao nguyên nhân tất cả sắp tới thành cũng đó là lúc khóe mắt cay...khi anh nhận ra...thiếu 1 vật dụng ko ngờ đặc trưng nhất...là em...thôi.....chẳng em đâu...tình yêu đang mờ vào tròng mắt định quên quên toàn bộ ngược lại thấy ngạt...ko thể tả...tuy ko đau nhưng mà lại nhói chính là bước ngoặc ko thể trả và....Ver :Nhắm đôi mắt lại thấy nhớ...thức giấc lại cần chờ...Khoảng thời hạn dài rất nhiều 1 phút 1 giây anh thẫn thờ...có...những cảm hứng ko thể bật lên thành vòng cung...Và biết cũng có thứ hạnh phúc ko hẵn độc nhất định...có ai đi cùngxa xa chỗ đó đó....anh thấy tất cả có ai kia...nhìn theo ai ai kia đó...người ấy chũm tay ai kìa....Đêm khuya còn dài lắm...cố chũm ngủ ngon nha em...Bàn tay anh...ko trầm lắng...du dương nốt nhạc êm đềmChỉ bao hàm câu rap thôi...thức trắng để làm nên đấy...Anh thả hồn vào tối trôi...trực giác nói anh ý muốn vậy...Cậy vào sức mạnh 1 bạn tự kĩ...chưa từng vui....Anh viết bậy...vào trang giấy điều có tác dụng anh đau làm cho anh tuổi...Phũi nhẹ vai áo....her...trống vắng không phải như mong muốn....Đã lâu chưa có ai vô tình tựa nhẹ...lên bờ vai buồn...Luống cuống khi dấn ra...em ko còn ở đâu đó...Chợt cuối xuống anh tìm ra..mãnh vỡ vạc trái tim em quăng quật bỏ...